- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Tháng Sáu Và Thơ Nguyễn Đăng Khương

13 Tháng Sáu 20185:24 CH(Xem: 25888)

Cô độc- ảnh ĐH
Cô độc -ảnh ĐH



KHI ĐÁM MÂY NÍN KHÓC

Mở tĩnh lặng lụa là hoàng hôn vắt ngang cầu vồng định mệnh
người người lấn chen nước vỡ tung hiện hữu
rệu rã chai lì bỏ mặc, lỗ tai đen, lưỡi cứng phân trần

 

Ta lạc lỏng với lí trí bơ vơ 
gương mặt cây mang nỗi buồn tận gốc
lá cháy theo ánh chớp hư hao

 

Bầy mối khuấy động thân dán ép
cánh xõa dính vào nhau gãy rụng
hoa trên mặt đất gục đầu

 

Con ngươi trong mắt thuyền thu giữ xác trôi sông
một kiếp quạt về hơi gió lạnh
đám mây ấy nín khóc mở ra bao biến cố
lớn theo đêm tiếng sấm mãi dội về.



MẶT ĐẤT KHÔNG CÒN CÂY

 

Phơi vết gãy cốt tủy sợi chỉ hiệp sĩ nằm đường quan tái
tất cả buông xuôi họ không còn hô hào nhân dân
điều ấy để dành cho Nguyễn Trãi

trong cuộc họp tôi phản bội chính miệng lưỡi của mình 
hoang mang giộng đầu
đồng phục thẳng thóm

thế là trơ trẽn đến
theo bóng mình
bắt đầu cất bước…

 


BÊN KIA KHÔNG LÀ BỜ SÔNG


Cho ngày sinh không còn ta

Sau cái hôn sâu là hôn mê
Phải làm cơn mưa vàng
Cho nàng ấy

 

Là cồn nên không phải bờ sông
Mắt ta luôn lầm tưởng
Là trăng như ảo ảnh
Tuổi hư vô

 

Bên kia không là khổ đau
Cứ xuống thuyền và sang bên đó
Màu mỡ phù sa

 

Tuổi thơ bơi suốt
Chìm bên này nghĩ về bên ấy
Thì ra bên kia nữa
Mới là bến bờ cần đến…

 

SẼ KHÔNG CÓ CON ĐƯỜNG NÀO CHO NGƯỜI ẤY TRỞ LẠI

Án tử được viết sẵn trên cây độc
không cần nghĩ nữa muốn chạy tội hãy hỏi bọn chúng
đừng hỏi tôi

 

Sẽ ngủ mãi trong kim đồng hồ
họ mang trăng vào sâu huyệt mộ
không phải đêm dối trá hiện hữu

 

Nếu đúng như sự thật móng tay mọc lưỡi rắn
bọn ấy chẳng bao giờ biết bay
trừ vài chiếc lá úa trở mình

 

Nghiệp chướng cấp ngang cổ lôi đi
không thấy lịch sử
chỉ thấy lịch bại

 

của thân xác ngày càng rệu rã
kiếp sống bí ẩn mất tích.

 

SẠCH NỖI BẤT AN

 

Người thợ già quên cái đầu 
sau khi rời khỏi công trình
ai đó muốn đổi mới chữ 
múa trong rỗng tận cùng quỹ đạo vô nghĩa
của cuộc sống

 

muốn cuộn tròn âm thanh đêm
trong bàn tay giả trá
linh hồn cá chó heo gà vịt
đang điều khiển thế gian

 

máu đóng cục khô khan
trên bàn tay chế độ
cái đầu sẽ quay về
khi nghị trường ngủ sạch.

 

NHÀ THỜ

Khóm trúc bách hợp đứng một mình mong ngày trổ bông
dòng nước không nghĩ mình ô nhiễm
chỉ miên man
tháp chuông treo hàng hàng ánh mắt nguyện cầu
âm thanh rơi rơi rơi

tôi là tên mạt hạng
bị vứt bên lề tôn giáo
không của nhà thân thích
đi tìm kiếm tình người
biến mất
khi cánh cửa khép lại

chỉ còn lời xua đuổi
của người bảo vệ
nở từng chùm trên khóm trúc bách hợp 
ở sau lưng…



NGÀY MAI


Hàng mi từng chờ đợi
lướt qua màn đổi thay
đôi mắt nhòe vô vọng
sau gương

 

Sự thật dấu trong rác
khoe sắc ngày xa
sao nhăn nheo ánh sáng
thổi tắc lửa linh hồn

 

Ngày sinh
em theo tôi vào cánh rừng phi lao
mái tóc em rì rào
hơi thở tôi thều thào

 

nhìn nhau mà không hiểu
đi đâu mất bầu trời
với tay vặn bớt gió
có chút gì mong manh…

 

Nguyễn Đăng Khương
Bến Tre - 2018


 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Tư 20247:59 CH(Xem: 1058)
Bà Trần Thị Ngãi, Pháp Danh Quảng Niệm, Sinh ngày 10 tháng 5, năm 1929 tại Đà Nẵng Đã từ trần ngày 25 tháng 3 năm 2024 tại San Jose, California, Hoa Kỳ. Hưởng Thọ 95 tuổi
05 Tháng Ba 20248:43 CH(Xem: 2682)
Em là sen Hồng thắm / Ngát hồn anh chiêm bao / Đêm dịu dàng xanh thẫm / Sen cười rất ngọt ngào
24 Tháng Hai 20242:39 CH(Xem: 4537)
Mà thơ. chấm. tới phẩy, nào / Dụi mắt. cắm một ngọn sào du dương / Không dưng / nghe một nạm buồn / Hai tay bụm lại / đầu nguồn thiết tha / Suối rất mệt giữa khe già / Tinh anh của đá / ném / xa / đường gần
14 Tháng Hai 20241:28 SA(Xem: 3511)
Tôi đưa tay gõ vào hư ảo / Chân lý mày đang trốn chỗ nào / Hóa ra đen đỏ hai màu áo / Chỉ để làm trò chơi khó nhau
14 Tháng Hai 20241:15 SA(Xem: 3024)
Này anh bạn – anh thấy không / Sự lộng lẫy không nhường chỗ cho điều gì hài hước / Chỉ tiếng nấc thanh xuân mềm yếu / Trên quảng trường nơi vũ hội đàn ông / Vỡ thành cơn địa chấn.
13 Tháng Hai 202411:57 CH(Xem: 4326)
Ngô Thế Vinh là một tên tuổi đã thành danh ngay từ trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam. Ông đoạt Giải Văn Học Nghệ Thuật VNCH năm 1971 với tác phẩm Vòng Đai Xanh. Sau này ông có thêm hai giải thưởng: 1) Giải Văn Học Montréal 2002 Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do với Cửu Long Cạn Dòng, Biển Đông Dậy Sóng và 2) Giải Văn Việt Đặc Biệt 2017 với Cửu Long Cạn Dòng, Biển Đông Dậy Sóng và Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch. Một trùng hợp thật ngẫu nhiên khi tạp chí văn học nghệ thuật Ngôn Ngữ phát hành vào tháng 2-2024 cũng vào dịp Tết Giáp Thìn 2024 ra số đặc biệt giới thiệu Bác sĩ / Nhà văn / Nhà hoạt động môi sinh Ngô Thế Vinh. Năm Rồng, giới thiệu người kết nghĩa với Cửu Long, tưởng không còn gì thích hợp hơn.
13 Tháng Hai 202411:21 CH(Xem: 3049)
Tôi còn nhớ một cái Tết năm xưa, tôi lái xe đưa gia đình từ Seattle xuống Tacoma một thành phố lân cận để đến lễ đầu năm tại một ngôi chùa và chọn cho đúng hướng xuất hành năm mới. Ngôi chùa này và nhà sư trụ trì còn trẻ, lại là một nhà thơ mà tôi đã nghe một người bạn nhắc đến và đây là lần đầu chúng tôi đến lễ. Tên chùa là Phước Huệ, nhà sư trụ trì có pháp danh là Thích Phước Toàn, hai cái tên thật là chân phương. Danh vị của nhà sư là Tỳ Kheo, khác với nhiều chùa các vị trụ trì đều là Hòa Thượng hay Thượng Tọa, điều đó không có gì khác biệt đối với sự hâm mộ của tôi với nhà sư.
13 Tháng Hai 202411:02 CH(Xem: 3569)
Đã gần đến Tết. Trời vẫn rét căm căm nhưng có lẽ mùa đông năm nay Seattle không có tuyết. Nhiều năm giờ này băng giá đã phủ kín các cành cây khẳng khiu trụi lá. Toàn cảnh như một cánh rừng bằng pha lê lóng lánh, trông đẹp như trong cảnh thần tiên, nhưng bước ra ngoài trên mặt đất giá băng lại rất nguy hiểm. Trượt té gẫy xương là chuyện thường.
13 Tháng Hai 202410:58 CH(Xem: 2926)
Từ California khi trở lại thăm Saigon trong một dịp tết, điều thú vị nhất là tôi được một mình rong ruổi trên những chuyến xe bus, tôi đi khắp Saigon, Chợ Lớn, Phú Lâm. Chẳng cần biết trạm sẽ dừng nơi đâu, tôi đi hết đường hết sá, ngắm nhìn mọi thứ xe lớn xe nhỏ, phố bé xíu hay đường rộng thênh thang. Và để tôi thấy hết mọi người, cùng nhìn luôn mọi thứ… Hôm nay tôi cũng bước đại xuống một trạm dừng, chẳng cần biết tên gọi. Loanh quanh rồi tôi định ngồi ăn trưa ở lề đường nào đó. Nắng và bụi sẽ là gia vị cho những dĩa cơm đường chợ, ly nước mía sẽ làm dịu bớt ồn ào của những tiếng còi xe không bao giờ dứt, khiến thiên hạ chỉ muốn điên đầu. Saigon, những ngày giáp tết, mọi sự vội vàng như đã được nhân lên qua đủ thứ màu trang trí nóng nảy, kiểu xanh vàng và tím đỏ.
13 Tháng Hai 202410:35 CH(Xem: 2944)
Chuyện Huân có nhiều người yêu thì cả thị xã, quần chúng nhân dân các giới đều biết chứ chẳng cứ gì đám con gái trẻ. Bọn này thực ra cũng đang mắt liên mày láo tia lấy một anh chàng nào đó làm chồng cho xứng đáng cái tấm thân ngà ngọc bố mẹ ban cho. “Lấy chồng cho xứng tấm chồng/ bõ công trang điểm má hồng răng đen”, lời các cụ dạy cấm có sai. Xưa không sai đã đành, nay cũng vẫn đúng nguyên. Nên nói một cách sòng phẳng, hình như Huân bị đám con gái ấy nó chủ động đưa vào lưới tình...