- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM HÃY VỀ, VỀ ĐI EM

23 Tháng Năm 20181:55 SA(Xem: 26184)


yk do 2
Quây lưng - ảnh Yến fb


VỀ ĐI EM

 

Về đi em

                Cỏ rạo rực chân thềm

Thịt da ngái ngủ đã mềm trăng khuya

Ta úp mặt vào chia lìa

Dế mèn lích rích đầm đìa gót son

 

Về nghe ngực cát hao mòn

Bàn tay thân phận ngón thon tạ từ

Ta úp mặt vào thiên thu

Đỏ rưng rưng máu phù du chảy tràn

 

Về thương hạt ấy ươm vàng

Núm cau hé nhụy ngỡ ngàng chim kêu

Mẹ bên bếp lửa khơi chiều

Cha đêm sâu lạnh túp lều gió lay

 

Vùi nhau dưới cội liễu này

Từng cơn khao khát đọa đày xác thân

Bày biện nhau giữa cuộc trần

Cho thời gian lại khỏa thân bên rèm

 

Về đi em

                 Cỏ ấp ủ sương đêm

 

 

EM HÃY VỀ

 

Ta giong thuyền qua mùa hè

Chở ngày tĩnh lặng

                                  Em hãy về ngây thơ

Bạt ngàn lau trắng phất phơ

Bạc đầu sóng vỗ bãi bờ phù sa


Sông trôi khao khát quê nhà

Luống cày cau mặt nắng tà mồ côi

Cha ngồi thắp lửa bên đồi

Ấm vành trăng khuyết cuối trời ru em


Mẹ đang quét lá chân thềm

Xạc xào cội rễ tiếng đêm dịu dàng

Ngoài kia hạt thóc đong vàng

Mùa hè ửng chín bẻ bàng xác ve

 

Ta giong thuyền qua bến mê

Chở ngày tỉnh ngộ

                                  Em hãy về chốn xưa

 

Trần Quang Phong

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 32197)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 33081)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28465)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 32118)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31292)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 33355)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi
19 Tháng Bảy 201512:29 SA(Xem: 29548)
Ta dám thề rằng hương ngày cũ Đã theo ai vào tận giấc mơ Sớm mai trách cứ thiên hà một Vì sao sót lại ngày ham chơi
19 Tháng Bảy 201512:10 SA(Xem: 30192)
từ tía sang đỏ tự phê mặt mũi một đống cắc kè thầy bói bảo anh này có phong cách búa rìu cho ngồi ghế kiểm sát
18 Tháng Bảy 201511:56 CH(Xem: 33849)
Cứ bỏ đó,cứ để lòng thanh thản Mưa chiều nay lất phất gió muôn chiều Cười với lá mùa xuân hay mùa hạ Phía cuối đời sẽ vỡ lẽ tình yêu.
18 Tháng Bảy 201511:31 CH(Xem: 29839)
Sự nghiệp viết điếu văn của tôi bắt đầu từ Tạ Văn Thế, Thế trước đây học Văn khoa, công tác ở công ty mai táng quận, đã từng giữ đến chức trưởng phòng tổ chức nhân sự và thuộc diện quy hoạch cán bộ nòng cốt nhưng sau đợt bình chọn người đi tham quan, học tập kinh nghiệm ở nước ngoài, mặc dù ba năm liền là chiến sĩ thi đua nhưng vẫn bị loại nên Thế bất mãn và xin về nghỉ mất sức.