- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VỀ MỘT CÁNH CHIM ĐÃ MANG EM ĐI

04 Tháng Tư 201810:38 CH(Xem: 41231)


25659634_577622019236331_1731919101540171347_n
Cánh chim - ảnh UL



KÝ ỨC LÀ NƠI CHÚNG TA TỪNG CHỜ ĐỢI

Nơi chúng ta chờ đợi có thể đánh mất tiếng hát hân hoan
sụp lở dạt trôi cuộn xoáy 
bật lên sự rệu rã cội rễ

lắng nghe

từng ở sâu lòng đất
chán nản bay tìm niềm tin
bình minh trong hoàng hôn số kiếp

 

Từng đốt ngọn khói cô đơn
ngồi mường tượng hai cái đốm ửng hồng
chết rồi còn muốn tự treo cổ
bủa vây bất tận bay lên

Thu xếp cố gắng lần cuối
khởi hành theo định mệnh
chúng sẽ cùng trở lại ấy
tại sao không?

 

CHUYỂN HÓA

Thịt xương được nấu chín phơi bày trên mâm
Vực thẳm dưới chân
Thể xác đã mòn
Với con tim ngột ngạt
Ta những con chó không may mắn trên đường đua dù cố gắng về đến đích

 

Sự thật tồn tại khả kiến
Đám đông ấy tin vào bạo lực
Đấm nát mắt bão
Giữ lấy yên bình
Chán rực nản vang số kiếp 
Linh hồn trôi dạt
Họ chỉ nghĩ cái gì không cần nhớ

 

Về trong ánh sáng chuyển hóa
Không linh hồn 
Không thể điệu riêng mình 
Phải ta chết
Trước mặt các sinh vật có năng lực ngôn ngữ.

 

KHUẤT TỬ VÙNG SƠN CƯỚC

 

Cầu vồng tan dần đôi mắt chỉ còn vọng tưởng

Kinh nghiệm như rắn trườn về mang đầy nọc độc

Ước mơ lớn dần phía ấy

Giữa biển tiền thân vỡ khói

Đánh mất bầu trời ngọt ngào thầm đắm

Căng mình nhẹ nhàng thoát xác

 

Số kiếp chăn thả

Làm bạn với các triền đồi

Vi vu lộng lẫy

Các bọn dê con tinh nghịch

Mang niềm vui ngạo nghễ

Suối ẩn hiện mời chào

Đê mê muôn thuở

 

Em ở đô thành

Nghe kể phải cúi thật sâu

Mắt ông ấy khoét hẻm thiên thần đường gió

Mong rẻ tòa biệt phủ

 

Con dao rừng chặt vu vơ cánh bướm

Nghe nói nay mai đấu giá mùa xuân

Triền đồi bị bức tử

Con suối sẽ bị chặn nguồn

Dất nướccúi đầu im bặt

Đường sơn thôn biến mất

Hoa rừng

Buồn

Ngả

Về đâu...

 


VỀ MỘT CÁNH CHIM ĐÃ MANG EM ĐI

 

Đúng, góc trời ngày ấy đi ra ngoài dự báo

đứng khóc về em 
mỗi giọt lệ thu hình em nho nhỏ trộn lẫn vào trong cát
sa mạc nào bằng nỗi vắng xa

 

Không gian tạm bợ chúng ta từng trải qua

mỗi góc khuất tù mù bao kỷ niệm
từng nghe vật chất lên ngôi thơ thành con nợ

có bán anh đi không đủ để trang trải đời em
từng tham vọng tình yêu là tất cả

tủn mủn đời thường gặm nhắm hết bình yên
từng chiếm đoạt nhau không còn sức lực

mắt em soi chuyển động con tim…

 

Cánh chim băm nát không gian
cầu chúc cho em thuận theo duyên mới
góc trời ngày đó oằn quại khóc vì đâu.

 


CHỈ VẼ LẠI ĐIỀU BẠN THẤY TRONG LÃNH THỔ BÌNH MINH

 

Phải tôi đã bị truy sát đứt gân tay
gân chân 
thủng cả tim gan phèo phổi 
may mắn còn sống sót
không thuộc băng nhóm nào
bị nhầm như oan sai

Ai sẽ bảo toàn mạng sống cho tôi
ông nội ông ngoại hay bà cố
tất cả đều chết cách xa rất nhiều năm

Bạn quả quyết còn luật pháp
vâng pháp luật là mặt nạ của chủ nghĩa hư vô
đứng về phía nhân dân chuyển cá nhân tài khoản 
đã kê khai hàng năm không sót sợi lông chim sẻ…

Bức ảnh giữa nhà nhìn mãi những vết thương rách nát.

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

Bến Tre, tháng 3 năm 2018

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Tư 202510:05 CH(Xem: 3212)
Về đồng nghe nắng nghe mưa / Con trâu đi với sớm trưa cùng cày / Mẹ cầm đon mạ trên tay / Cánh cò bay mỏi đâu hay bạt ngàn
26 Tháng Tư 202510:45 CH(Xem: 2023)
Hồi ký này tôi viết từ rất lâu, nhưng chưa từng phổ biến vì nhiều lý do. Nay, sau 50 năm nó không còn tính thời sự nữa, tôi xem lại, sửa chữa những sai sót và cho phổ biến như là một tài liệu mà tôi là chứng nhân. Tôi không phải là văn sĩ, cũng không là ký giả viết phóng sự nên văn vẻ võ biền, luộm thuộm, xin mọi người niệm tình tha thứ. Tôi cam đoan viết lại những điều mắt thấy tai nghe, mốc thời gian được ghi lại cẩn thận qua kinh nghiêm viết nhật ký hành quân khi còn làm ban ba tiểu đoàn tác chiến. Để mở đầu, trước tiên tôi xin giới thiệu cái “Tôi” đáng ghét ở đây, đó là điều bất đắc dĩ, vì cái "tôi” là nhân vật chính, là một chứng nhân kể lại những gì đã xảy ra, trong hồi ký này, và để người đọc biết được cơ duyên nào tôi có mặt tại đó.
26 Tháng Tư 20252:10 SA(Xem: 5134)
gã ngồi khóc một mình/ không vì chất da cam / làm chết con nghé què / bỏ vườn đi lên tỉnh / ** gã nằm khóc một mình / chẳng vì mất tình yêu / của con bồ hàng xóm / vượt biên sau bảy lăm
25 Tháng Tư 20256:47 SA(Xem: 3316)
Ta gối đầu lên đêm gió hú Cội nguồn mở cửa ngón tay trăng Những câu kinh ròng ròng máu đổ Tiếng chuông ngân xương trắng tủi hờn
25 Tháng Tư 20255:54 SA(Xem: 3046)
Vũ Xuân Thông sinh ngày 9 tháng 12 năm 1939 tại Hà Nội. Là gia đình có đạo dòng, Thông theo học trường Puginier, là một ngôi trường cổ xưa được xây cất từ năm 1897 tại Hà Nội. Năm 1954, khi gia đình di cư vào Nam, ở tuổi 15 Thông là con trai cả trong một gia đình lúc đó có 4 anh em: Vũ Xuân Thông, Vũ Văn Thanh, Vũ Văn Phượng, Vũ Thị Bích, sau này trên vùng đất mới, gia đình Thông có thêm 2 người em nữa là Vũ Hồng Vân, Vũ Văn Dũng. Có bố là công chức từ thời Vua Bảo Đại, ngay sau Hiệp định Genève 1954 ông quyết định đem toàn gia đình vào Nam và chọn định cư ở Đà Lạt. Vũ Xuân Thông tiếp tục theo học trường công lập Trần Hưng Đạo, tới Tú tài 2 không có lớp nên VXT phải vào Sài Gòn theo học trường Chu Văn An cho đến hết năm cuối trung học
24 Tháng Tư 202510:10 CH(Xem: 5233)
Ai vẽ một đường viền cộng đồng âm nhạc / Lá cỏ ngồi lên hương / Những choàng tay nhau níu cần đêm lạnh / Đàn bập bùng mưa trống vỗ / Thời xa xăm
24 Tháng Tư 20254:11 SA(Xem: 4350)
Năm 1954, khi di cư từ Bắc vào Nam, tôi còn bé lắm. Đại gia đình chúng tôi chọn Tuy Hòa làm nơi an cư lạc nghiệp. Bởi vì có người bà con đã định cư và làm việc ở đó. Ba tôi dạy học mãi ngoài Hội An, nên tôi ở lại Tuy Hoà với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông.
24 Tháng Tư 20252:14 SA(Xem: 3441)
Khi nào thì chúng ta- những người bạn, người thân,.. tâm sự cùng nhau, chia ngọt sẻ bùi? Người ta thường nói: Chia vui để được vui hơn, chia buồn để nỗi buồn vơi đi. Điều đó đúng với người thật sự là bạn, người thân, tri kỷ. Nhưng khi trải lòng, trút cạn nỗi niềm cần đúng người đúng việc và đối tượng chia sẻ là với những người tin cậy, đối xử với nhau thật sự chân thành. Có người nghe với thái độ thờ ơ, hờ hững hoặc lãng tránh: “Câu chuyện của mày không liên quan đến tao nhá!”
24 Tháng Tư 20251:36 SA(Xem: 4341)
Em hiền như ly nước mát / Đơn giản như nụ cười không son / Là quả trứng buổi sáng, là tô canh rau buổi chiều / Là cơn mưa thì thầm trên thềm khuya / ** Em là xếp của nhớ thương / Em oai như nữ tướng / Em tính toán rạch ròi / Em rất bao dung
18 Tháng Tư 20256:00 SA(Xem: 4503)
Dưới màu hoa, như lửa cháy khát khao / Anh nắm tay em, bước dọc con đường vắng / Chỉ có tiếng ve, trong trưa hè yên tĩnh / Không cho lòng ta yên