- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc
Lượt người xem
207,374

HƠI THỞ MÙA XUÂN

05 Tháng Ba 201812:03 SA(Xem: 19040)


TranhDinhCuong-ChieuNgoaiCua
tranh Đinh Cường



em về tết cả giêng hai

 

tưởng rằng xuân đã cạn ngày

rượu còn đôi chén hiên mai úa vàng

xuân qua rồi sẽ phai tàn

nắng rơi rớt giọt khẽ khàng mong manh

 

thế rồi em đến cùng anh

mưa chan nỗi nhớ tình xanh nụ hồng

xôn xao hoa cỏ thơm nồng

mùa xuân khẽ hát bềnh bồng tiếng chim

 

ô hay đã hết rằm giêng

mà hoa vẫn nở mà đêm vẫn dài

em về tết cả giêng hai

hoa kia hôn bướm đắm say trên cành

 

hay vì đậu giữa đời anh

môi em thanh khiết ngọt lành lâng lâng

từ đêm huyền diệu thơm ngần

hôn em cùng với mùa xuân tràn về ...

 

nguyễn minh phúc

 

nguyên đán tình yêu

 

không phải mưa trời... không phải

bâng khuâng ướt ngọn cỏ mềm

không phải mây chiều mê mải

mà mùa xuân về đó em...

 

xuân đi và xuân trở lại

cho nhau chút nắng bên trời

như tình yêu tôi ngần ngại

trao đầy theo gió chơi vơi

 

tôi nghe mùa xuân độ lượng

hát câu ân ái thơm lừng

em thả tình tôi ngất ngưỡng

xuân nồng ngát gió bâng khuâng

 

mây trôi một trời nguyên đán

nồng nàn say nụ môi hôn

tôi ôm vào lòng mưa nắng

nghe xuân ngập kín linh hồn

 

em ơi tình hồng chan chứa

sáng nay xuân đã về rồi

lắng nghe vui buồn gọi cửa

mở lòng mừng đón xuân thôi...

 

nguyễn minh phúc

 

 

hơi thở mùa xuân                                                          

 

… sẽ rất nhớ gió tràn trên tóc bé

bay thênh thang trưa biển nắng hanh vàng

anh ngộp thở giữa mùa xuân rất nhẹ

bước ngỡ ngàng lộng lẫy giữa hư không

 

 

sẽ rất nhớ chút hồng trên môi bé

gói tinh khôi – anh thuở tuổi dại khờ

ấy thế mà mùa xuân bước khẽ

chồi lộc nằm thao thiết giữa trang thơ

 

 

sẽ rất nhớ nắng vàng trên mắt bé

xuân kiêu sa thơ thẩn nhẹ gót hài

anh lặng khóc giữa cõi đời mộng mị

hạnh phúc đầy như sợi tóc trên tay

 

 

và sẽ nhớ, sẽ nhớ nhiều như thể

bé bên anh tinh khiết nụ sen hồng

nghe anh hỏi lời thì thầm nghe bé:

giữa muôn trùng… em nghe tiếng anh không?

 

nguyễn minh phúc

 

 

 

cầm chiều tháng chạp

 

liêu xiêu chút nắng cuối ngày

tôi về quê đã loay hoay khẽ chiều

trông vời ngọn gió hắt hiu

cuối năm cầm giọt nắng chiều rưng rưng

 

mùi quê chua ngọt đã từng

sao chiều cứ mãi ngập ngừng lạ quen

cầu tre lắc lẻo chao nghiêng

sao chiều cứ mãi chênh vênh bạc màu

 

đâu còn hương bưởi hương cau

quê xưa rơm rạ dãi dầu trôi xa

lơ thơ nắm cỏ quê nhà

giờ thì cũng đã phồn hoa bọt bèo

 

quê ơi sao cứ mãi nghèo

mãi màu nắng úa ven đê chiều tà

tôi đi trong nắng quê nhà

cầm chiều tháng chạp nhạt nhòa bóng quê...

 

nguyễn minh phúc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Chín 202312:14 SA(Xem: 1341)
khi ngôn ngữ trở thành phù phiếm / trên môi người hát ca / anh trở về yên ngủ / dưới cội hoa mai già
10 Tháng Chín 20238:59 CH(Xem: 1192)
Sau gần một năm, chính xác là 11 tháng và 15 ngày, chữa trị ung thư mắt tại một bệnh viện nổi tiếng ở Houston, Texas, nay tôi đã về nhà yên bình và niềm vui trong lòng dâng cao mãi. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi nhận ra mình thực sự sống sót, thoát chết, trở về trong “chiến thắng vinh quang”, sau cuộc chiến chống lại căn bệnh quái ác. Căn bệnh ấy quái ác thật, nguy hiểm thật, chỉ nghe tên cũng rùng mình run sợ. Điều trị khỏi bệnh ung thư đối với riêng tôi, là một dấu ấn hằn sâu trong tâm não. Đã có biết bao người bỏ cuộc giữa đường. Tôi thì không! Một chiến sĩ trên đường ra mặt trận, được trang bị tinh thần quyết chiến, quyết thắng, lẽ nào tôi không có chiến công mang về. Trung tâm ung thư nằm ở tầng lầu 14 của bệnh viện, đã gợi ý tôi, tưởng tượng rằng mình đã xuống tới tầng địa ngục thứ 14, và không ngại ngùng, ghi lại những cảm xúc chân thực và niềm vui sướng tuyệt vời trong bài hồi ức “Trở về từ tầng…14”.
04 Tháng Chín 202310:02 CH(Xem: 1230)
Tháng Chín, đêm khuya về ngồi lặng / Nghe gió cười khúc khích rượu tan / Mai chắc sầu in trên đá / Em chắc quên rồi tháng Chín, trôi.
04 Tháng Chín 20238:58 CH(Xem: 1222)
tôi gặp người lính già / trên chùa đồng yên tử / chốn rừng thiêng trúc lâm / trời đêm ... mưa mịt mù / người lính ngồi nguyện cầu / co ro dáng trầm tư / mặt xương gầy khắc khổ / mắt buồn sâu tâm tư
04 Tháng Chín 20238:52 CH(Xem: 1046)
Mùa thu này, nhà thơ Hoàng Hưng và phu nhân trở lại thăm Thủ đô. Ông có gọi tôi cùng tới studio riêng của họa sĩ Trần Lương. Giữa cơn hứng trò chuyện với họa sĩ, ông tìm đến “quốc hồn quốc túy” qua sợi thuốc lào Vĩnh Bảo, và tôi đã chộp được một hình ảnh của ông để rồi chợt thấm một nỗi buồn…
04 Tháng Chín 20238:36 CH(Xem: 1089)
Dáng đi cô gái làm tôi bâng khuâng ngưỡng mộ như chứng kiến một tuyệt tác tạo hóa vừa ban tặng cho nữ giới. Vóc người cao cao, thanh mảnh với những bước chân bắt chéo uyển chuyển, nhẹ nhàng. Điều tôi muốn lưu ý: Cô ấy đi rất tự nhiên, không như các cô người mẫu luôn luôn sượng sùng vì cố phô trương những điều khác, hơn các bước đi được mẹ thiên nhiên ban tặng...
04 Tháng Chín 20238:30 CH(Xem: 1106)
Trong ngót hai chục phim truyện điện ảnh tham dự tranh Giải Cánh Diều năm nay của Hội Điện ảnh VN, có thể nói “Em & Trịnh” là một tác phẩm hoành tráng bậc nhất. Và cũng cần phải thẳng thắn điều này: những người làm “Em & Trịnh” đã rơi vào cả hai tình huống đặc biệt của Điện ảnh: a. thực hiện một bộ phim chân dung vốn đầy thử thách, b. đặc biệt là phim ca nhạc sẽ cực kỳ khó khăn về các yếu tố kỹ thuật!
15 Tháng Tám 20237:29 CH(Xem: 1912)
kiếm điểm / giật / mình / nghìn trang đã giở tới / hình thiên chương / viết như thuyền say độ đường / thước chim /
15 Tháng Tám 20237:13 CH(Xem: 1279)
anh không phải là con chim / cánh mỏi đường bay … / nhưng giọt lệ Người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ…
15 Tháng Tám 20236:52 CH(Xem: 1273)
Chẳng biết tôi có tưởng tượng hay không, nhưng hôm nay rõ ràng là mặt biển nhìn cao hơn bờ, dù hãy còn thấp thoáng từ xa lắm. Trời trưa nắng gắt, lối đi dẫn xuống bãi biển dường như cứ tiếp tục trải dài thêm theo từng bước chân của tôi. Chưa thấy nhà của ông Morpheus ở đâu cả. Hai bên đường là những cụm xương rồng tua tủa trông dữ tợn, nhưng lại lác đác điểm những bông hoa màu sắc rực rỡ. Gió biển khô khốc, nồng nồng trong mũi tôi. Tiếng sóng vỗ nghe chập chờn từ tít ngoài xa. Tôi cố nhìn xem có những dấu hiệu gì đặc biệt hai bên đường để khi quay về có thể lần theo ra lại đường cái. Toàn là xương rồng và xương rồng, không có lấy một cái cây cao hay một mỏm đá. Dưới chân tôi là cát trắng lẫn vào sỏi đá, khiến đường đi thấy gập ghềnh, không mời gọi.