Nguyễn thị Bạch Vân
ĐI VỀ PHÍA NÀO CŨNG THẤY CHIÊM BAO
Tất tả trong mỗi buổi sáng
Tôi đi mà không hiểu đi đâu
Giống như sắp có một cuộc hò hẹn
Đi về nơi không có ai chờ
Rộn ràng trong mỗi buổi chiều
Lòng nao nao như sắp có tin ai
Lạnh tràn về đầy trong tay áo
Tay xiết chặt tay chẳng ấm là bao
Xếp vào ba lô biết bao ngọn gió
Cất vào ngăn tim chật hết giấc mơ
Con gió đã thoát ra từ nhịp thở
Những giấc mơ huyễn hoặc bất ngờ
Điểm trang rồi đi xuống phố
Bàn chân bắt nhịp cuộc thăng trầm
Con đường suốt chiều dài thương nhớ
Nằm im nghe tiếng gõ ngàn năm
Còn lại chút tàn tro đem thuỷ táng
Cũng thật thà không rõ là ai
Một buổi sáng vẫn như muôn buổi sáng
Một bàn tay tự xiết chặt bàn tay
Nguyễn thị Bạch Vân
THÁNG MƯỜI HAI MỘT NỖI BUỒN
Tháng mười hai không còn ai hò hẹn
Bệnh giả đò giống kẻ tương tư
Buồn chạy dài sau lưng cột sống
Con dế mèn cũng hết muốn phiêu lưu
Tháng mười hai kiểm lại tình còn mất
Thấy mùa đông vật vã bởi mùa thu
Những bước đi suốt mùa hè rạo rực
Tình cuối năm còn lại chút sương mù
Tháng mười hai thức ru tình đã ngủ
Lời không tròn câu chữ cũng không ngay
Tôi tỉnh giấc giữa lưng chừng mộng mị
Thấy dường như số phận đã an bài
Tháng mười hai con chim tình bay đậu
Hót thêm vài tiếng nữa rồi đi
Có khắc khoải cũng chỉ là giả tạo
Trên vai tôi vừa rụng xuống xuân thì
Nguyễn thị Bạch Vân
BUỔI SÁNG TRONG NGÀY THÁNG CHẠP
Lạnh vào cả giấc chiêm bao
Khi không mà thấy nhớ nhau phát khùng
Lạnh như cái lạnh chưa từng
Bàn tay sưởi ấm giữa chừng đã buông
Gió đông thổi đến chia buồn
Ta nghe từng thớ thịt tuôn ra ngoài
Hai hàng cút áo lung lay
Đôi bầu ngực cứ giục hoài trong đêm
Lạnh như dao cứa vào tim
Bàn tay đau ốm biết tìm tay ai
Cơn ho làm tội hổm rày
Bài thơ câu cuối nắn hoài không ra
Đồi mồi mới trổ trên da
Ngỡ như ai khác đang xa lạ dần
Đâu rồi cái lạnh thanh tân
Đông mười năm nữa buông thân giữa mùa
Tháng này trời đã hết mưa
Sợ chi ướt áo mà chưa chịu về
Hay là cái lạnh đam mê
Đưa ta đứng ở bên lề cuộc chơi ?
Nguyễn thị Bạch Vân
- Từ khóa :
- NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN