- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA DỊU DÀNG RẤT THẬT

11 Tháng Mười Hai 201712:51 SA(Xem: 24430)



Dem cua em - UL
Đêm của em - ảnh UL



mùa dịu dàng rất thật

 

có thể những lời tôi hứa hẹn

đã trờ thành giấc mơ nở trọn vẹn trên ngực em

không hề đơn điệu khi muốn thể nghiệm về nỗi nhớ

mùa lang thang tìm ánh sáng tỏa ra từ môi người

thật đẹp, dường như chính là sự quyến rủ

 

em yêu. gió và mưa tìm chỗ ký thác giai điệu

niềm hân hoan của những mầm sinh không cần thời gian giả định

ngôn ngữ mùa dịu dàng luôn thì thầm

cho dù tôi đang trôi như mây về cõi vô biên

nhưng lòng không nguôi ước vọng

 

em nào biết. tôi đếm từng khoảng cách bóng mình

trên bao con đường mặt trời rụng tím tia tử ngoại

chờ một giọng nói xuyên qua linh hồn

vỗ về những câu thơ già nua chờ giờ đột tử

 

em ơi. hãy nói với mọi người

có ngày tháng của mùa dịu dàng rất thật

tôi đang hình dung về một nụ cười trong nguyên vẹn hồi ức

sẽ tươi thắm cho ngày mai cùng dự ngôn ca tụng tình yêu

 

 ban mai và cảm nhận

 

những ánh nhìn hiện tại

nhấp nhô trên mọi ngôn ngữ hiện sinh

bình minh tan vào câu chữ được bắt đầu

vòng quay đất mang hơi thở cuộc đời lăn vào ánh sáng

dường như những tư duy bay cùng với vẻ đẹp vô biên

và những khoảng cách đều có lời hát ru của gió

 

những đôi môi trẻ thơ đang vỗ cánh

bầu trời dần xanh lên nhẹ hẫng cánh chim bay

tôi chỉ muốn nói về niềm hạnh phúc

nghĩ mãi chưa ra đâu là sinh tử kiếp người

không thể hiểu được tiếng nói từ bầu trời xanh âm vọng

thôi. thì hãy mở lời chào thân thiện với bóng mình

 

thời gian bềnh bồng trôi trong vũng nhìn

thời tiết mù mưa theo bản tin dự báo

có thể em đã khám phá ra một mặt trời

luôn tỏa xuống hồi chuông đánh thức cơn mộng mị

những chiếc lá điềm nhiên nhìn bước chân tôi chuyển dịch

 

chúng ta gặp nhau để cảm nhận từng giác quan thơm nồng cháy

biết được sự tự tại hôm nay

tất cả sẽ phải tan vào tâm địa chấn phải không?

khi thành phố còn thoảng mùi hương của bão

 

ý thức không là lời nói

 

trên bầu trời lơ lửng giấc mơ tôi

bất chợt lũ bướm bay về đậu trên mười ngón tay

phát hiện những hạt bụi đang trổ mầm ánh sáng

lặng nghe tiếng hát của những đóa hoa trong vườn

 

mây dừng bay lan tỏa che mát vòng tròn ký ức

em lẩn trốn vào sợi tóc màu khói sương

những điều bí ẩn mọc đầy gai nhọn trong mắt

bóng đêm vô hình tước đoạt ánh nhìn quá khứ

 

nghĩ về một cánh đồng và cỏ xanh non tươi tắn

gió thổi hồn nhiên côn trùng hiểu lời mật ngữ

những vạt rừng thôi khoác chiếc áo mùa đông

ý tưởng trong tôi muốn vẽ sắc màu giấc mơ

khuôn mặt của ngày rực rỡ lời nói hạnh phúc

 

chúng ta hãy phục chế lại nụ cười quá vãng

trên bọt nước dòng sông phù du hóa thân bi tích

tôi và em đã được định nghĩa không là ngọn sóng

chỉ với sự thuần khiết khi được làm người

nhưng không là lời nói

 

khaly cham

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Mười Hai 20153:37 SA(Xem: 28917)
Khi chúng ta không còn online/ Trong mùa Giáng Sinh này / Thành phố vẫn ngủ và thức dậy / Một nơi không còn nghe thấy tiếng gà gáy / Em chỉ cảm nhận được lời cỏ cây / Xanh trong lời anh từng nói / Nhớ em /
18 Tháng Mười Hai 20153:13 SA(Xem: 27602)
Mọi thứ đều trở nên vội vã em lật lại ngày bao dung để chúng ta cùng già đi trong ngàn năm tuổi đợi chờ rong ruổi anh sẽ kể cho em nghe thật nhiều về lá thu chẳng kịp vàng năm ngoái em lật lại ngày khỏa lấp những mạc ngôn
18 Tháng Mười Hai 20153:00 SA(Xem: 27710)
/Mai mốt rồi thôi buồn cũng cũ / Mộng chút rong rêu phủ lại mình / Rồi cũng ngày qua mùi gió chớm / Trong tàn thư cũ mùa đau thương /
18 Tháng Mười Hai 20152:49 SA(Xem: 25892)
Em muốn chết một thời gian? / Cho trái tim không còn yêu thương nhớ nhung rạo rực / Em muốn cất trong trái tim mình giấc ngủ thật sâu / Em mang vào cõi nhiệm màu /
17 Tháng Mười Hai 201512:10 SA(Xem: 29943)
Yết giá mình bằng ba bài thơ / Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ / Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế / Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông /
14 Tháng Mười Hai 20153:07 CH(Xem: 31421)
Nhà văn Phùng Nguyễn, tên thật Nguyễn Đức Phùng, sinh năm 1950 tại Quảng Nam, là anh cả trong một gia đình đông anh em. Học xong tiểu học trong một làng quê, năm 1961 cậu học sinh Nguyễn Đức Phùng thi đậu vào lớp Đệ Thất trường trung học Trần Quý Cáp, Hội An. Ba năm sau đó Phùng theo gia đình vào Sài Gòn 1964.
13 Tháng Mười Hai 20152:14 SA(Xem: 29465)
Cợt đùa theo lời vấn an em / MỈm cười cố che niềm bối rối / Vùng đất chiêm bao anh tưởng nhầm đất mới / Buổi chiều ngồi nhìn hoàng hôn trên cánh bay /
08 Tháng Mười Hai 201512:36 SA(Xem: 27603)
Anh viết cho em / thân phận thời đại chúng ta / những cặp mắt ngày nhắm đêm mở / chằ/m chằm nhìn về quá khứ / không cho tương lai thở / những gốc cây bứng rễ / èo uột sinh sôi trên vùng đất mớ /
28 Tháng Mười Một 20153:58 SA(Xem: 29362)
Thời gian không là liều thuốc chữa tương tư / Thời gian chỉ làm tình yêu thêm nếp gấp / Những năm tháng tưởng quên / Cứ tăng dần từng số đếm /
24 Tháng Mười Một 20151:30 SA(Xem: 28690)
nếu tình yêu như nỗi đau là có thật / hãy để em mang nó đến vùng đất của người chết / đặt nó vào lòng bóng tối /