- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TRÔI GIẤC MÊ CHIỀU

11 Tháng Mười Hai 201712:25 SA(Xem: 23738)

 

 

 

troi giac me chieu - anh UL
Trôi Giấc Mê Chiều - Ành UL



XOA TAY

 

xoa tay một giấc mộng dài

người đi chăn chiếu lạc loài một tôi

xoa tay tình mỏng bên trời

tôi lơ ngơ đứng rã rời hiên xưa

 

cõi tình trăm nắng nghìn mưa

đợi chiều nằm mộng chờ trưa thở dài

xoa tay gọi những tàn phai

khuya đêm rời rã tình đau nát nhừ

 

xoa tay vớt lại nụ cười

dốc tình trượt ngã tim người mây bay

đong đầy tuyệt vọng phôi phai

xoa vào tiếc nhớ loay hoay nỗi buồn

 

mốt mai con nước xa nguồn

thôi xin gửi lại mưa cuồng gió lay

đêm về bất chợt

 xoa tay

mà nghe hư ảo

dâng đầy trong tôi...

 

Nguyễn Minh Phúc

 

 

 

XIN TÔI

 

 

xin tôi những sớm những chiều

ngồi hơ nỗi nhớ quạnh hiu đời mình

gõ buồn lên cõi lặng thinh

đêm thao thức nhớ ngày chênh vênh sầu

 

xin đời hứng vết đâm sâu

vết thương mưng mủ lạnh đau tay cầm

di căn giọt máu âm thầm

buồn kia hóa thạch tím bầm thiên thu

 

xin quên đi những đòn thù

của anh em vụt lời ru dạt dào

của người yêu tạt lưỡi dao

giấu trong dịu ngọt cấu cào nỗi đau

 

xin làm mối mọt đời sau

nuốt cho trôi hết tình nhau rã rời

xin tôi một tiếng gọi mời

mốt mai thanh thản

về phơi nấm mồ...

 

Nguyễn Minh Phúc

 

 

 

TRÔI GIẤC MÊ CHIỀU

 

 

nghe vụn vỡ từng nỗi sầu giấu kín

còn gì nhau khi tình đã úa nhàu

tôi ngồi lại ôm bóng mình câm nín

nghe một trời giông bão tận nghìn sau

 

chiều cuối gió ngậm ngùi tôi đứng đợi

cơn mê chìm thao thiết những âm câm

khi đã biết cuối cùng em không tới

nghe thời gian buốt lạnh chỗ tôi nằm

 

giam nỗi nhớ vào vũng sầu tuyệt vọng

đêm bạc đầu nằm gối những hư hao

người như khói giăng quanh tình ảo mộng

tôi một mình chìm dưới dốc chiêm bao

 

nghe hiu hắt trong chiều tàn không nắng

ai còn ngồi hong mấy nẻo hư vô

có day dứt một khối tình ôm nặng

mãi ngàn sau còn tạc dấu sông hồ...

 

Nguyễn Minh Phúc

 

 

ANH ĐÂU PHẢI LÀ LINH MỤC

                                             Cho M

anh đâu phải là linh mục

mà mong về chốn thiên đường

đành chịu đời sa hỏa ngục

bên người con gái anh thương

 

anh gửi tình anh vào gió

thơm cây thơm cỏ quê nhà

mênh mang hồn xanh thiên cổ

đọng tình yêu ngát hương hoa

 

sớm mai chợt vàng hoa cúc

mùa thu rón rén theo về

có người đêm nằm thao thức

gối mùi hương giữa cơn mê

 

bướm ong thả câu tình tự

hương hoa mật ngọt bên trời

còn anh bài thơ ngăn tủ

giấu hoài thương nhớ chơi vơi

 

anh chẳng mong về với Chúa

đường trần vạn nẻo xa xăm

trót nghe lời em ngậm ngãi

đành thôi mê mải tìm trầm

 

thì anh một đời khờ dại

yêu em ngày tháng quên dần

dẫu em qua thời con gái

anh còn yêu mãi nghìn năm...

 

Nguyễn Minh Phúc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91492)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81773)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86257)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87276)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.
09 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 78381)
Cuối cùng rồi tôi cũng đọc quyển hồi ký ấy, quyển hồi ký gắn liền với một cái tên suốt 25 năm dài. Làm như người ấy tái sinh với tên cũ dài hơn: Cao Xuân Huy Tháng Ba Gãy Súng.
07 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 100426)
Đọc truyện ngắn “ Trả lại tiền ” in trong tập truyện “ Vài mẩu chuyện ” của nhà văn Cao Xuân Huy (tạp chí Văn Học xuất bản, 2010), tôi không khỏi mỉm cười bởi cái phong cách khôi hài đen của câu chuyện—truyện của Cao Xuân Huy đa phần đều như thế...
12 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 81342)
LTS: Bài phỏng vấn nhà thơ Đặng Hiền được thực hiện bởi nhà thơ Go Hyeong Ryeol Tổng biên tập tạp chí Thi Bình (The poet society of Asia ) trong số mùa Đông 2009. Phần chuyển ngữ do Giáo sư Tiến sĩ Yang Soo Bae thuộc đại học Pusan University of Foreign Studies tại Hàn Quốc biên dịch. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quí văn hữu và độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
05 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 192345)
LTS: ... Nhân dịp cuộc đàm phán Việt-Hoa về Hoàng Sa và Trường Sa đang khởi sự - mà theo chúng tôi Việt Nam nên từ chối ký bất cứ một văn kiện tay đôi nào với Bắc Kinh,và cương quyết đòi hỏi một hội nghị quốc tế do Liên Hiệp Quốc bảo trợ, để tránh ô danh đời đời trong lịch sử dân tộc như cha con Hồ Quí Ly, Mạc Đăng Dung... xin trân trọng giới thiệu với quí độc giả thân quí những giải đáp thuần túy chuyên nghiệp về sử học của sử gia Vũ Ngự Chiêu. TẠP CHÍ HỢP LƯU
31 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 84832)
ĐNV_5: Nếu một nhà xuất bản trong nước nhìn ra được giá trị thực của “ Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch” , và họ muốn in để phát hành trong nước, và điều kiện tiên quyết là phải có giấy phép. Mà để có được giấy phép xuất bản, họ phải "biên tập" lại nhiều đoạn, nhiều câu có tính chất "nhạy cảm" theo cách hiểu của nhà xuất bản, và trường hợp xấu nhất, là phải cắt đi một số chỗ. Vì nếu không, dù là một người có tâm huyết với đất nước hay một nhà xuất bản có nặng lòng với vấn đề chung, cũng không thể xuất bản được. Vậy quyết định của anh trong vấn đề này như thế nào, và tại sao?
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 114819)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ