- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRẦN VẤN LỆ

23 Tháng Tám 20179:51 CH(Xem: 29756)
2514216_Tangoulis-Misty-Scapes-6-710x701
Photo - Vassilis Tangoulis


Bài Thơ Đẹp Nhất

 

Hôm nay...nắng, mưa, không biết!

Trời buồn như ngày hôm qua

Bầy chim tôi đâu?  Biền biệt

Chúng đang còn ở rất xa?

 

Mở đầu bài thơ ngơ ngác

Bỗng chiếc lá vàng…Đã Thu?

Lá biết lá rụng về đâu?

…như áo qua cầu gió thổi?

 

Tôi không bạn bè để nói

Những điều nghĩ ngợi sáng nay

Bạn bè chắc cũng không đợi

…tôi rồi như chiếc lá bay?

 

Hôm nay…nắng, mưa, không biết

Học trò lên xe đến trường

Lại thêm một năm học nữa

Đời còn mãi mãi dễ thương!

 

Cái buồn dành cho người lớn

Những kẻ “sinh bất phùng thời”

Uy nghi hay là nhỏ mọn

Nghĩa chi đâu nữa cõi đời…

 

Nắng, mưa cũng là cơn bệnh?

Mà không mưa, nắng, thì sao?

Con bướm bay ngang bờ giậu

Chỗ nào bướm đậu?  Chiêm bao?

 

Câu thơ tôi cầm không chặt

Phải chi là tóc, vuốt ve

Mân mê được dòng nước mắt

Thơ còn mấy chút tình quê?

 

Quê Hương, cây bòng, cây bưởi

Quê Hương, bụi trúc, bờ tre

Quê Hương, nhà tầng cao ngất

Quê Hương, bầy ngựa bỏ đi…

 

Được ngồi bên gốc đa nhỉ

Để tôi đếm ngói trên Đình

Để đọc cho người yêu quý

Bài thơ đẹp nhất chữ Mình!

 

Trần Vấn Lệ

 

 

 

Tứ Tuyệt

 

Tứ Tuyệt:  Bài thơ chỉ bốn câu

Hai mươi tám chữ một tâm tư

Em xinh hồi đó năm mười sáu

Trăng vẫn tròn trăng muôn kiếp sau…

 

Tứ Tuyệt:  Bài thơ tiếp nối thêm

Bài  nào thì cũng chỉ vì em

Vì thương vì nhớ mà trăng tỏ

Tranh thủy mặc lồng Nguyệt trước hiên!

 

Em, buổi chiều Trăng, em – sáng Nguyệt

Tóc vờn mây lụa áo thêu hoa

Em dang tay ngọc thành chim núi

Mười bảy không ngờ em biệt xa…

 

Từ đó con sông…sông Tứ Tuyệt

Bốn câu mà lạnh buốt muôn trùng!

Em, chim về núi xanh màu lá

Hoa nở vì em…Hoa Nhớ Nhung!

 

Anh cúi đầu hôn hoa quỳ vàng

Anh cúi đầu hôn…hôn Đơn Dương

Hôn chiếc xe Lam nằm xếp xó

Hôn ga xe lửa…tưởng em còn!

 

Bài thơ Tứ Tuyệt nằm phơi nguyệt

Mai nắng anh cầm phơi trái tim

Anh ngó chữ xưa nhòe giấy cũ

Vẫn còn đẹp lắm, nhé, thưa Em!

 

Trần Vấn Lệ

 

Khi Trái Tim Còn Đập

 

Em nói nhỏ:  “Em thương anh lắm”.  Anh bị lãng tai, nghe tiếng mất tiếng còn.  Ngó ra trời, lúc đó hoàng hôn.  Anh quay lại, hôn em đắm đuối…

 

Ngó lên trăng, thấy cây đa thằng cuội.  Trăng thấy hoài, trăng mấy tuổi rồi trăng?  Và Cuội ơi, sao lại cứ là thằng?  Lên Ông đi!  Lên Cụ đi!  Cho tôi nhờ một tí!

 

Kìa, cán bộ, mới mười lăm, tuổi nhí cũng bắt tù: gọi chúng ông bằng Ông!  Tuổi mười lăm là tuổi còn đi lông nhông, xưa anh thấy má em hồng, chưa làm thơ thương nhớ…

 

Bây giờ anh, sĩ quan đi ở đợ, có ra gì mà em nói thương anh?  Hai trái tim vàng, một túp lều tranh, bài thơ tình, cảm ơn em gợi ý!

 

Anh hôn hai con mắt em, hai con mắt kiều mỵ.  Anh hôn sóng mũi em, cái mũi cao như ngọn núi Lâm Viên.  Em vẫn như ngày nào, em vẫn còn duyên.  Anh quên mất anh là người viễn xứ…

 

Chưa bao giờ anh nghe câu tình tứ như chiều nay…anh nghe được từ em!  Anh để tay lên ngực: anh còn trái tim.  Anh để tay lên vai em:  hoàng hôn đang tới…

 

Em em à, hãy nghe anh nói;  “Anh yêu em đến hơi thở cuối cùng như lời thề anh nói với non sông, là tấm lòng, anh trải đây, nhật nguyệt!

 

*

 

Đó, bữa nọ mình đi ngang Phan Thiết, ra Phan Rang, về Ngoạn Mục, Dran…đi tới Lạc Dương, đi tới Suối Vàng, ngả lưng vào sườn núi Lâm Viên nhìn mây trắng bay trên đầu núi…

 

Cảm ơn em bốn mươi năm chờ đợi.

Cảm ơn em còn Tổ Quốc, anh về…

 

Trần Vấn Lệ

 

Khói Quyện Trầm Hương

 

Hôm nay em nói em đi Chùa, em sẽ ăn trưa ở đó trưa, ăn cho được nhẹ lòng ham muốn, cho thấy đời không có thiếu, thừa…

 

Em muốn hồn nhiên như lúc nhỏ níu tà áo Mạ nép lưng Ba, em quỳ tay chắp Nam Mô Phật…lòng tự nhiên bừng một đóa hoa…

 

Em nói dễ thương như tiểu thuyết để anh mặc sức diễn thành thơ.  Chúng ta rồi sẽ như chim sẻ ríu rít bên nhau trước bệ thờ…

 

Em nói líu lo như chim rừng hôm nào về đậu ở Dran, áng mây Ngoạn Mục trùm Eo Gió, hoa anh đào nở rực sáng Xuân…

 

Em nói như là chuông thánh thót, ờ em hôm nay em đi Chùa, Sư Ông sẽ tặng phong bì đỏ, em cúi đầu, em ấp úng thưa…

 

Ôi em, em vẫn là cô bé, vẫn nhé như trăng tháng Bảy Rằm, xá tội vong nhân, đời hạnh phúc với người kề cạnh kẻ xa xăm…

 

*

 

Hồi tối anh mơ thấy dọc đường, một o xinh lắm áo mù sương, anh đưa tay hứng vầng trăng bạc rồi gọi âm thầm em-cố-hương…

 

Em nói nữa đi, em cố quận, con đò, bến cũ, bóng cây đa…Mái tranh quán lá ngày mưa bão, khói quyện trầm hương anh thiết tha!

 

Trần Vấn Lệ

 

 

Ý kiến bạn đọc
01 Tháng Bảy 202012:45 SA
Khách
Chao Ban thi-si. Toi gap Ban trong hoan canh nghiet-nga o tong trai tu-binh so 8, o xa Ham Tri,BinhThuan 1977-78,
cung 1 khoi uoc do 280 nguoi.. Anh duoc lam viec nha, lua nhung giai cua khoa lang; va toi co trao doi voi anh vechu
"giai"....Chac lau qua,co con nho khong Ban? Men chuc Ban va Quy quyen khoe, hanh phuc...
27 Tháng Tám 20173:28 SA
Khách
Tôi nhớ ông là lính sư đoàn 23 BB hồi đó là Trần thức lệ có đúng khg? Tôi có nói chuyện với ông ơ bv2dc Kon Tum nếu khg lầm ,
27 Tháng Tám 20172:12 SA
Khách
Anh Tran Van Le
Doc tho anh ma nho Dalat vo cung,cam on Anh da cho toi nhung rung dong cuoi doi
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 97217)
H ơi cay của rượu lan dần cổ họng chạy dọc thân thể. Cảm giác đầu lưỡi ngọt dư vị rượu trắng không pha như hôn nhân không giá thú, biết nguy hiểm nhưng vẫn dấn thân. Lâu dần cô ghiền cái hơi của gã, không thể sống thiếu gã. Cô thấy mình bị một sợi dây vô hình thít chặt ngang cổ, càng quẫy đạp càng riết chặt hơn, cô kêu cứu nhưng chẳng ai nghe được bởi gã đã ăn mất lưỡi của cô sau từng muỗng hôn ngọt ngào, gằn xé lẫn khinh bỉ.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 92697)
T rịnh Y Thư sinh năm 1952, tại Hà Nội. Viết văn, làm thơ, dịch. Tác phẩm đã xuất bản: Đời nhẹ khôn kham (The Unbearable Lightness of Being), tiểu thuyết của nhà văn Pháp gốc Tiệp Milan Kundera, tạp chí Văn Học xuất bản, 2002; Căn phòng riêng (A Room of One’s Own), lí luận văn học của nhà văn nữ Virginia Woolf, Tri Thức xuất bản, 2009. Người đàn bà khác, tập truyện, Thế Giới xuất bản, 2010. Hiện định cư tại bang California, Hoa Kì.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91380)
T răng non mới chớm lưỡi liềm, nhưng sao tôi nhức nhối lạ thường. Nhức từ bên trong, và cảm thấy cô đơn như chưa từng. Nấm mộ nhà thơ nhô lên, dưới ba thước đất là một nắm xương khô. Nhưng trên mặt đất này, thơ ông vẫn toả sáng những dòng đối chọi lại bệnh tật tàn khốc của ông bằng những niềm hạnh phúc hầu như không tưởng. Nhìn ra xa, biển tít tắp lấp lánh như dát gương. Dăm cánh buồm trắng những con thuyền câu về muộn nhấp nhô ẩn hiện.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 99733)
Á Nam Trần Tuấn Khải sinh năm 1894 tại làng Quan Xán, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định, mất năm 1983 tại Sài Gòn, thọ đúng 90 tuổi ta. Cuộc đời ông trải qua hầu hết những giai đoạn thăng trầm nhất, chứng kiến hầu hết những biến cố quan trọng nhất của lịch sử cận hiện đại Việt Nam. Ông cũng chứng kiến hầu hết những cuộc đổi thay của văn học hiện đại Việt Nam, từ sự ra đi của thơ Cũ đến sự xuất hiện của Phong trào thơ Mới, của Tự lực văn đoàn, đến các trường phái, trào lưu, khuynh hướng, chủ thuyết văn học cả tư bản và cộng sản gần suốt thế kỷ XX.
25 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106462)
... T ôi cảm thấy mình như Từ Thức trở về, không còn ai biết mình, nhớ ra mình là ai, đôi khi lại còn bị đối xử một cách bất thường. Những lưu luyến với quê hương càng ngày càng như những rễ cây khô cố bám víu vào nền đất phù sa hai bên bờ sông, chưa biết ngày nào bị nước cuốn trôi đi...
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91736)
“Đến bây giờ tôi còn thương mấy con ếch báo thức; chúng là những con ếch đầu đàn, ngủ đông trong hang, nấc lên tiếng gọi đầu tiên đánh thức đàn ếch chui ra khỏi hang mà vào cuộc sinh nở với mùa xuân. Nhưng các nhà "tiên tri ếch, kẻ đánh thức đồng loại" dậy đón xuân kia đã bằng tiếng ồm ộp của mình báo rằng: lạy ông tôi ở bụi này. Mấy tay bắt ếch chuyên nghiệp nghe tiếng kêu thức tỉnh đồng loại của dũng tướng ếch cách mạng kia bèn chộp chú liền, cho vào giỏ về thịt; vào giỏ rồi mà chú vẫn uôm uôm! Vẫn báo cho đồng loại dậy mau mà chạy đi, mà vọt xuống ao kịp trốn ... . " (Trần Mạnh Hảo)
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105909)
LTS : Nguyễn Thi Quyên, hiện là Nghiên cứu sinh ngành Văn học so sánh tại Đại học Strasbourg, Cộng Hòa Pháp. Câu chuyện về Trương Chi đã được tác giả viết trong một đêm mưa như gửi tiếng lòng về với quê hương xa xôi.Tạp chí Hợp Lưu trân trọng giới thiệu “Trương Chi” đến cùng quí độc giả và văn hữu khắp nơi. Tạp Chí Hợp Lưu
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105457)
P l ease help us to secure the immediate and unconditional release of Viet Khang
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 127438)
l à ngày em không còn nghĩ về anh nữa sự tự tin của anh không đủ giữ gìn những kí ức về nhau
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 41401)
Lời toà soạn: Mùa thu năm rồi, dưới sự bảo trợ của chương trình học bổng Fulbright của Hoa Kỳ,Giáo sư Tiến sĩ Trần Lê Hoa Tranh thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, TP-HCM/Sàigòn, đã có mặt tại Hoa Kỳ để thu thập chất liệu cho dự án nghiên cứu về các nhà văn nữ Việt tại hải ngoại. Trong dịp này, chị đã có dịp tiếp xúc với nhà văn/nhà báo Trùng Dương, cũng là một thành viên Fulbright của niên khoá 1990-91, và là một trong năm nhà văn nữ nổi tiếng nhất của nền văn học Miền Nam 1954-1975. Sau đây là cuộc nói chuyện giữa hai thế hệ văn học từ hai môi trường khác biệt, mà nhà văn Trùng Dương đã, với sự đồng ý của người phỏng vấn, dành cho tạp chí Hợp Lưu ...