- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM CÒN CẦM GIỮ GIÊNG HAI

27 Tháng Giêng 201712:18 SA(Xem: 26558)
21083789_10212140600803440_756841293069317845_o
ảnh Hoang Thi FB


EM CÒN CẦM GIỮ GIÊNG HAI

 

Em thả tóc bay theo cầu sông Hàn

Đứng một mình chuyện trò với gió

Chuyến phà xưa ngày tháng nguôi quên

Giêng hai về em còn cầm giữ

 

Đà Nẵng và những chiều tháng chạp

Trong mắt ai buốt lạnh đìu hiu

Gởi hàng cây bên đường tiếc nhớ

Bước chân em hiu quạnh lối về

 

Có nhói tim xưa khi ở sân bay

Nói lời cuối chia hai tình vĩnh biệt

Mùa xuân hình như cũng không về

Để cả đời ai hoài nhớ tiếc

 

Em thơ ngây mang trái tim của Chúa

Bảng lảng hồn rung những hồi chuông

Dể tôi buồn quê nhà từ độ

Vết thương chưa khép kín ưu-phiền

 

Tôi dấu tình tôi trọn kiếp lưu-đày

Lênh đênh trời tháng giêng dông bảo

Thương em giờ năm tháng không vui

Bên trời tuyết nhuộm

hàng phong đỏ màu trụi lá

 

Gọi em về mùa xuân cầm giữ

Trong mắt người "lệ-đá" trăm năm

Gởi lại người mối tình xưa cũ

Giữ lại trong tôi một ký-ức buồn !

 

Huy Uyên

(01-2017) 

 

 

NÓI CHUYỆN VỚI NGƯỜI BẠN H.O.

 

Bạn vẫn ngồi hoài ghế đá trước hiên siêu thị

Mùa xuân đã chuyển xanh màu lá

Nắng ngọt thêm tình đất LittleSaigon

Tháng giêng sương chiều ngậm sửa

 

Dỗ dành tim nơi đất người bão tố

Màu táo hồng rưng rức môi ai

Chút Huế về chạy quanh nổi nhớ

Vắt sầu Cali lên vai

 

Đã xưa lắm rồi quên người,môi hôn

Mưa chan đầy trời tháng chạp

Cớ sao hai mắt bạn buồn

Tháng ngày phế hoang còn mất ?

 

Cố nhân quên ngày gãy súng

Tim lính xưa đem gởi quê người

Bốn mươi năm hơn cỏ cây héo rụng

Ngày héo tàn thân xác tả tơi !

 

Lòng còn thèm mùi da thịt đàn bà

Nổi trôi đời cây cỏ dại

Tóc xưa đầu tóc bạc sương sa

Cầm lòng đứng bên đường dành dỗ

 

Nước mắt khô mòn lệ đá

Cô đơn cuối cùng bủa vây

Nắng LittleSaigon cháy lòng mà nhớ

Trời Cali hình như màu mây

 

Bao năm rồi đã cố nguôi quên

Không còn ra ngồi ghế đá

Thiên Chúa xưa cũng đã quên bạn buồn

Đời chinh nhân một đời cơ cực .

 

Hạnh phúc từ lâu đóng cửa

Xếp lại Tổ Quốc cuối đường

Đám tang,bể dâu,khói lửa

Băng bó từ đầu những vết thương

 

Bài hát mùa xuân quá buồn

Ở đây cây phong,bạch dương,liễu rũ

Đêm thức dậy thì thầm

Người chiến binh xưa từng đêm giông bão

 

Ngậm ngùi đặt nhánh ô liu 

Xuống tầng địa ngục !

 

Huy Uyên

(1-2017)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 113478)
S inh viên Việt Nam tốt nghiệp ở các trường giỏi trong nước khi ra nước ngoài tiếp tục học ở các trường cấp trên thường đạt thành công không mấy khó khăn. Thế nhưng, khi nhìn vào chương trình giáo dục của Việt Nam hiện nay và theo dõi báo động của các nhà giáo dục trong nước, khó thể phủ nhận một thực tế là giáo dục tại Việt nam đang có vấn đề, ở mức độ khủng hoảng. Khủng hoảng hiện diện trong rất nhiều lãnh vực khác nhau của giáo dục.
24 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 118962)
B ằng giọt nước rơi thầm khoảng nắng Bằng tiếng dương cầm Nhẹ sâu tháng năm Bằng ánh mắt tan vào mộng tưởng Xuyên qua em Cơ hồ mênh mông
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 94037)
T rường thơ Loạn manh nha từ nhóm thơ Bình Định với những tên tuổi như Hàn Mặc Tử, Quách Tấn, Yến Lan, Chế Lan Viên. Đến năm 1936, nhận thấy tính khuynh hướng nổi trội trong sáng tác của từng người, Hàn Mặc Tử đã chủ trương thành lập trường thơ Loạn cùng với Yến Lan, Bích Khê và Chế Lan Viên. Từ đó mà trường thơ Loạn thực hiện cuộc hành trình đi từ âm vang Đường thi đến thung lũng đau thương , tràn bờ sang cả những bóng ma Hời trên tháp Chàm u uẩn, rồi chọn cho mình điểm dừng ở cuộc duy tân của Bích Khê.
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 103393)
C ơn mưa từ chiều đến giữa đêm vẫn chưa chấm dứt. Những cuộc hành hình liên tiếp bằng cách quấn rơm chung quanh kẻ bạo loạn rồi đốt giống như thui chó mấy ngày trước thịt vẫn còn khét. Sư bần thần đi lại trong thư phòng. Bất chợt một tiếng sét lớn sáng lòa đánh ngang cây gạo trước cổng chùa. Sư nghe thấy tiếng cây đổ vang dội trong tâm khảm. Điềm báo đến. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, sư ngồi xuống, xếp bằng hai chân. Tịnh.
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 85238)
... c ái bản sắc nói chung cho người Việt hải ngọai khắp nơi trong cộng đồng thế giới với biết bao dị biệt. Họ sẽ được giáo dục, có văn hóa, và có tiếng nói khác nhau. Quê hương đáng lẽ phải là những điểm chuẩn chung để mọi người còn có một cái gì để noi theo. Đó là niềm kiêu hãnh, là tình tự dân tộc, là đạo đức chính trị, là đạo đức kinh doanh, nếu chỉ thấy cái thua kém, thù hận, và ô nhiễm mọi mặt. thì có lẽ đã muộn rồi. Như đàn cá hồi khi ra biển rộng, lúc tìm đường về, nhưng cái tổ cũ đã bị phá bỏ, các kinh rạch cũ đã bị rác rưởi lấp kín, thì chắc là lại ra đi, về vùng vẫy tự do ở vùng biển rộng trời cao...
14 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 104204)
C hính phủ Hoa Kỳ ngày 12 tháng 5 loan báo cho công khai tập tài liệu nổi tiếng mang tên Hồ sơ Ngũ Giác Đài, sau khi các tài liệu về cuộc chiến tranh Việt Nam từng một thời được xem là tối mật bị tiết lộ với báo chí cách nay 4 thập niên.
14 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 99794)
T in Luân Đôn - Trong bản báo cáo thường niên 2011 về tình hình nhân quyền trên thế giới được công bố hôm nay, tổ chức Ân Xá Quốc Tế, Amnesty International đã đưa ra những nhận định đáng lo ngại về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam khi cho rằng các biện pháp hạn chế gắt gao vẫn tiếp tục đè nặng lên quyền tự do ngôn luận, lập hội và hội họp.
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 112818)
g iá như không có em xe rác thành phố chắc sẽ mang tôi đi đến khu vực dành cho những bài thơ tứ cố vô thân lề đường chỉ còn lác đác những mảnh vụn của giấy viết rơi rải từ khe hở của xe rác cũ kỹ
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 94856)
LTS : Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Hoàng Thuỵ Anh hiện sống và làm việc tại thành phố Đồng Hới. Chúng tôi trân trọng giới thiệu những bài viết của tác giả Hoàng Thuỵ Anh đến với quí văn hữu và bạn đọc của Hợp Lưu. TCHL
12 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 91387)
M ỗi bài thơ là một trải nghiệm. 56 bài thơ trong “Cõi lặng” là 56 nỗi niềm. Những nỗi niềm ấy gom lại kết nên một hồn thơ ưu tư, trăn trở. Sự trăn trở ấy cuồn cuộn khi đón nhận hạnh phúc ngay chính cuộc đời trụi trần này. Nó đã làm nên linh hồn, sức nặng của tập thơ: “Tôi đi mãi vào sớm xuân/ Làm một người trắng nợ/ Thong dong mà mới mẻ/ Cầm tay và giã từ...” (Thành phố, sớm xuân...).