- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VỀ ĐIỀU LÃNG QUÊN GƯƠNG MẶT CỦA MÙA HÈ

04 Tháng Tám 20163:17 SA(Xem: 30689)



HoangAnhThu- ROI
Ảnh N.H.A.T





VỀ ĐIỀU LÃNG QUÊN

 

Chẳng phải ngày qua em muốn khóc

Khi gió chiều đã lạc trong căn phòng kín bưng

không còn gì để kéo dài chiếc khăn quàng lại khoảng cách chúng ta đã đi quá xa

Chẳng phải ngày qua em muốn nhớ

Nỗi nhớ thật đẹp về nụ cười

Đóng băng vô tận trong đôi mắt

Giữa ngày tháng không dứt được nỗi rêu rong

Quán xá những ngày này oi bức lắm

Giữa đời sống này

Bài hát đã tuột khỏi đôi tai

Bỏ dở lưng chừng từng thanh âm phức hợp

Bất lực và mù lòa

Đang rộn ràng trong căn phòng tối

 

Có lẽ mùa hạ này nắng đã quá cháy khô

Không còn những đám mây đồng hành

Lũ ve vẫn ngủ

Sự cô độc trở nên rỗng tuếch

Trong điều khốn khổ của lãng quên

 

n.h.a.t

 

 

GƯƠNG MẶT CỦA MÙA HÈ

 

Làm sao chúng ta trốn được khỏi mùa hè nóng bức này

Làm sao chúng ta tách ra khỏi lớp vỏ cây

Để lách ra

Xanh như một nụ mầm để tạm biệt hoàng hôn sắp sửa khuất sau dãy núi

Khi miếng ghép cuối cùng biến mất

Đêm sẽ mãi giam cầm chúng ta

Những ngón tay sẽ trở nên vô dụng

Chẳng bao giờ sờ được vào gương mặt của đêm để tháo từng lớp bông băng trên vết thương sưng tấy

 

Em từng kể với tôi

Những điều bực mình về con đường gốm sứ

Chúng dài và xấu xí hơn rất nhiều so với những hàng cây

Bong lóc từng vệt màu

Trêu đùa thị giác của chúng ta

Tôi sợ đôi mắt em hỏng, em sẽ chẳng còn hình dung được gì về những ngày tháng đủ đầy sắc màu hạnh phúc

Bao giờ thì chúng ta mới tìm được màu xanh

Để che phủ cho những ký ức không còn bị thiêu cháy

 

Tôi gọi em là mùa hè

Rõ ràng là em đang thiêu cháy tôi

Rõ ràng là em đang nhào nặn tôi

Thành miếng ghép cuối cùng để sờ vào gương mặt của đêm

Em sẽ chăm sóc từng vết thương khô

Ở phía sau bóng tối

 

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 20155:56 SA(Xem: 31220)
Nguyễn Hữu Sinh- hay người Lâm Di vẫn gọi là Má Giám Sinh. Má chứ không phải Mã như trong Kiều của cụ Tố Như. Là vì, khi đẻ ra má Sinh đã có một mảng chàm, chiếm đến hai phần ba má phải.
17 Tháng Hai 20153:10 SA(Xem: 29700)
Năm Mùi lại sắp đến và ta thường hỏi là tại sao tên gọi là Mùi, không là dê, dương hay vị ...? Phần này đưa ra vài cách nhìn hầu giải thích phần nào các lý do dẫn đến hiện tượng trên.
09 Tháng Hai 20152:59 SA(Xem: 32410)
Tôi gặp anh Nguyễn Trọng Hiền vào một dịp đi thăm một trại trồng cranberry ở New Jersey để xem người ta gặt cranberry ra sao, do một người bạn tổ chức vào một cuối tuần đầu tháng 10 nhân chuyến tôi đi thăm Miền Đông giữa thu vừa qua.
06 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 35325)
để bắt đầu một buổi sáng như thông lệ nhiều cánh cửa mở trên đôi chân tất tả và khép lại không có chỗ cho sương mù thảnh thơi
05 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 37763)
Quang Trung Nguyễn Huệ (1752-1792) và nhà Tây Sơn (1778-1802) là một thí dụ tiêu biều của lối viết sử một chiều trong khối sử văn cổ điển. Các tác giả thường chọn một phe để tái dựng giai đoạn lịch sử này, chẳng hạn, như “sử mệnh cách mạng của thợ thuyền đồng ruộng hay nông dân,” từng được Karl Marx thời trẻ gọi là”bị khoai của cách mạng vô sản [bag of potatoes].”
28 Tháng Giêng 20151:28 SA(Xem: 32237)
Anh G thân mến, Gửi bài cho anh về hội họa để cho vào Văn Học số sau, chẳng nhớ tôi có nói gì về hai cái truyện ngắn của Mai Kim Ngọc và Vũ Quỳnh Hương không? Hai truyện của Thế Giang quả là đặc biệt. Nhưng tôi nghĩ “khám phá” lớn kỳ này của Văn Học là MKN và VQH. Rất khó tin rằng đó là hai cây bút mới. “Mới” từ lúc nào?
28 Tháng Giêng 20151:21 SA(Xem: 32231)
Vòng vèo từng sợi mây trời Vẽ chi đậm nhạt ngôn lời đong đưa Em ngồi vẫy tóc nắng mưa Sầu hai giếng mắt dây dưa những gì Hay là mộng mị li ti Bồng bềnh biển gió trôi về ngàn phương.
27 Tháng Giêng 20159:03 CH(Xem: 33576)
Có người chỉ đọc vì mê cái bìa sách đẹp. Có người đọc vì thích sưu tập sách. Hảy tìm người đàn ông biết đọc mình, từ trang đầu tới trang cuối...
26 Tháng Giêng 20153:30 SA(Xem: 33360)
Nơi có những buổi sáng vàng nắng lung linh Em chạy đuổi tuổi mình Mãi miết Phía bên kia bờ phù du Có gì là bất diệt? Hay chỉ là nắng vàng ngập trong từng buổi mai lên?
26 Tháng Giêng 20152:56 SA(Xem: 34780)
Cáo thủ lĩnh đã chết và ngủ say trong nhiều tầng ký ức. Nó được hỏa táng và vì thế không có mộ địa để viếng. Đời thú sau không biết đến vị già làng thủ lĩnh. Hiển nhiên rằng các bậc trưởng lão đời trước đấy không kể lại, cũng không hề dạy chúng cách đối thoại với cộng đồng du mục.