- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ SỸ LIÊM

23 Tháng Ba 20163:10 CH(Xem: 27369)

 

 

sy liem 2016
Nhà thơ Sỹ Liêm - SG 2016

 



LTS: Sỹ Liêm là văn hữu của Hợp Lưu từ những năm đầu tiên của tạp chí vào thập niên 90.

Sỹ Liêm hiện sống tại Sài Gòn sau thời gian định cư ở Paris, Pháp quốc.

Anh đã có nhiều tác phẩm thơ văn được xuất bản trong nước và hải ngoại.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Sỹ Liêm như những tặng vật của  mùa xuân 2016.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

THÈM…

Tôi muốn nhiều khi bỏ cuộc chơi
Đi tìm tận chốn quạnh hiu đời
Một riêng nơi rất mình cô lẻ
Lẳng lặng con thuyền giữa biển khơi

Tôi thất lạc tôi mất bến bờ
Hành trang duy nhất một nàng thơ 
Gió mây trăng khuất ngàn năm tủi
Vần lệ sầu gieo điệu lững lờ

Tôi thèm trở lại phút đầu tiên
Cái thưở chưa nghe tiếng đã ghiền
Chưa nhìn đã thấy trong sâu thẳm
Đôi mắt mòn trông ánh khải huyền

Tôi thèm tha thiết cánh môi hôn
Đủ chữa dùm tôi dịu nỗi buồn
Chỉ cần khe khẻ theo làn gió
Cũng đã hồn run đến dại cuồng

Tôi thèm ghê gớm một bàn tay
Níu lại dùm tôi những tháng ngày
Yêu thương trong tứ tình vô lượng
Hỉ xả từ bi chốn Phật đài

Tôi thèm dữ dội một con tim
Vá lại vết thương những nổi niềm
Nhiều đêm gục đầu ôm hai gối
Gào nén vào trong huyết lệ kiềm

Tôi thèm khao khát một tình yêu
Hơn nửa đời hư chỉ một điều
Ngón tay trỏ thẳng lên thề thốt
Không bỏ rơi nhau tuổi xế chiều

Tôi thèm quá đỗi một mùi hương
Ngực áp tìm hơi hướm lạ thường
Lẫn trong chăn gối mùi ân ái
Trên mỗi đêm trường mỗi khắc thương

Tôi thèm ve vuốt đến vô biên
Từng thớ thịt da đến mọi miền
Lời yêu thỏ thẻ cong từng lóng
Hừng hực trên mười ngón lửa thiêng

Tôi thèm chừng ấy những chiêm bao
Những chuyện thần tiên, những nhiệm màu
Bởi tôi vĩnh viễn là con trẻ
Nên cứ thèm sao chuyện ngọt ngào

Cả đời truy đuổi tận giấc mơ
Chỉ thấy chung quanh lạnh hững hờ :
Nhiều khi nghĩ lại mình như giấy
Có viết gì lên cũng bụi mờ.

SỸ LIÊM

 

 

ĐÃ NGHE GAI NHỌN TRÊN TỪNG CUỐNG VUI

 

Tự thân lượm cái vỡ òa
Cô đơn cúi xuống lệ nhòe nhoẹt tay
Cây đời cong buốt lệch vai
Lá non nằm dưới đế giày mục đau

 

Chưa đầy nửa cõi chiêm bao
Đã nghe thú dữ xôn xao gọi rừng
Tỉnh dậy sau góc ngủ từng
Thấy trong mộng thực lưng chừng giấc nghiêng

 

Thác ngàn tặng suối oan khiên
Hạt gieo những nỗi niềm riêng phấn sầu
Đường người lạnh lẽo kinh cầu
Hư danh niệm chú nát nhàu tâm can

 

Núp sau cánh cổng thiên đàng
Dậy mùi địa phủ kinh hoàng hôi tanh
Giọng cười ác quỷ nhe nanh
Thiên thần ỉm tiếng trời xanh lặng nhìn

 

Cúi tìm dấu vết nhân sinh
Nhìn quanh lưng đất yêu tinh dậy mùa
Hoa đời nở đóa ganh đua
Yêu thương yểm mặt lá bùa dửng dưng

 

Chồi non chưa kịp hé mừng
Đã nghe gai nhọn trên từng cuống vui
Thơ ta nhức nhối ngậm ngùi
Trăm năm vần điệu ngủ vùi chênh chao.

SỸ LIÊM

 

THƠ TA LỤC BÁT LỤC NỒI

 

Thơ ta lục bát lục nồi

Lục xoong, lục chảo, lục đòi trăm năm

Vần bằng ta nấu hôi tanh

Vần T trắc ẩn uốn quanh cổng chùa

 

Sự đời tám món cay chua

Tình, tiền, tù, tội, thắng, thua, tử, tù

Thế gian trừng mắt giả mù

Lần tay chuỗi hạt miệng trù Nam Mô

 

Ta về cắt mãnh khăn sô

Đem dâng cửa Phật lau khô Chúa Trời

Thơ ta lục bát, lục đời

Lục tung thế sự rã rời Ba Căn

 

Bằng bằng, trắc trắc, bằng bằng

Bằng bằng, sắc sắc, bằng bằng, sắc không !

 

SỸ LIÊM

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34371)
Đ ại văn hào Gabriel Garcia Márquez, tác giả cuốn tiểu thuyết danh tiếng “One Hundred Years of Solitude” và là người đã đoạt giải Văn Chương Nobel năm 1982, đã qua đời ngày 17 tháng 4 vừa qua, hưởng thọ 87 tuổi.
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32916)
K hi em vừa lên 7 tuổi, anh Hai anh Ba tròn 15 tuổi, nghề trầu cau Nam Phổ hầu như suy tàn, đã qua thời kỳ cực thịnh. Vườn cau xưa san sát nhau vắt vẻo nhìn trời xanh đã thưa thớt, hàng cau già khẳng khiu trong gió. Cảnh thương lái thu mua tấp nập vào mùa cau rộ chỉ còn lại trong những câu chuyện kể chen lẫn tiếng chắt lưỡi thở dài như thạch sùng đeo dính thân cau của vú Mười hàng đêm.
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30818)
Đ ặng Mỹ Hạnh là một nữ nhiếp ảnh gia của những “Xứ sở rừng mưa” như tựa một bút ký của cô. Nếu nhiếp ảnh là đam mê chính, văn chương là đam mê thứ nhì mà cô tự định nghĩa: "Tiếp cận với nghệ thuật bằng ngữ ảnh của cảm xúc và viết ra cõi lặng bên trong như một nhu cầu thở." Một cõi lặng đôi khi ngấm ngầm dữ dội, như tùy bút "Những cơn man dại của trái phá".
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31931)
D ưới đây là bài “Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nhà thơ hiện nay như con sói trụi lông...” của "Văn Chương Việt" phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh. Chúng tôi xin phép được đăng lại để gởi đến quí bạn đọc của Hợp Lưu. Xin chân thành cảm ơn “Văn Chương Việt”TCHL
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37903)
Nhân viên mai táng đến thật đúng giờ khiến María Dos Prazerès, còn khoác áo choàng tắm và đầu gắn các kẹp tóc, chỉ kịp giắt một đoá hồng đỏ lên vành tai để không xuất hiện quá ít quyến rũ như bà đang ấn tượng về chính mình.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36020)
Đ êm đọc những bài thơ của em Quả thật không sao giấu được nụ cười Vài ý nghĩ muốn làm một tuyển tập Gồm những bài thơ cứt thời gian
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33641)
D ưới đây là bài “Trần Vũ: mỗi con người trưởng thành mang trong mình một tín ngưỡng văn chương” của Da Màu phỏng vấn nhà văn Trần Vũ. Chúng tôi xin phép được đăng lại để gởi đến quí bạn đọc của Hợp Lưu. Xin chân thành cảm ơn “Da Màu.” TCHL
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33712)
A nh giới thiệu với tôi tên cô nhưng không nói cô là gì của anh, một cách ngầm bảo tôi hiểu thế nào cũng được, cô có thể là tình nhân mà cũng có thể là em họ xa (chẳng hạn). Anh cũng nói thêm cô sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, chuyến này sang Mĩ du lịch và định ở lại chơi chừng hai tháng. Cô đẹp, dĩ nhiên—tôi chưa thấy anh đi với người đàn bà không nhan sắc bao giờ—nhưng không còn trẻ nữa. Tuy thế thật khó đoán tuổi cô, có thể ngoài ba mươi, có thể hơn. Cô ít nói. Hình như cô chẳng để tâm gì đến câu chuyện giữa tôi và Quang mà chỉ ngồi trầm tư uống cà phê, phóng tia mắt ra ngoài khơi, nơi có những cánh buồn trắng dật dờ trên mặt biển như đang trôi về nơi vô định.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30992)
C on hẻm vắng người lạ kỳ dẫn cô vào một cửa tiệm u tối, ngoài cửa kính màu sắc thế kỷ thứ 18 chỉ treo vỏn vẹn một biển hiệu xộc xệch và bức tranh chân dung sỉn màu. Cô ghé lại gần nhìn kỹ và choáng váng; chân dung của chính cô, lệch lạc, méo mó nhưng đúng là đường nét Á đông của đôi mắt 1 mí cách xa nhau, sóng mũi thấp, gò má tròn dẹt và đôi môi hơi cong hai bên khóe.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30758)
H đã rời bỏ nơi chốn chúng tôi cùng rong chơi “ nơi đó sặc mùi lừa bịp – H nói những cái thớt và những đứa liếm thớt H không chịu được mùi không phải của người”