- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Một hôm, là…Lời Đồn

25 Tháng Hai 20164:11 SA(Xem: 27562)



MOT HOM- AnhDMHanh
Photo Đặng Mỹ Hạnh



Một hôm, là…

Một hôm xé lớp ngọc ngà

Cất mơ mộng ở thiệt xa ngã đời

Đắp thân nắng úa mây rời

Bới cao mái tóc thường rơi giữa chiều

 

Một hôm chạy trốn thương yêu

Cất nhung nhớ ở thiệt nhiều đắng cay

Vá đêm bằng những cơn say

Giữa đồng nước mắt những ngày sắt son

 

Một hôm tháo mảnh eo thon

Cất son phấn ở thiệt tròn cái trăng

Thử đeo ngang gánh nhọc nhằn

Chờ tái sinh một trong ngần chính ta

 

Một hôm cố giọng ơi à

Cất sân si ở thiệt là rất đêm

Giã cho tim cứng môi mềm

Nâng niu cơn ngủ còn êm lúc này

 

Một hôm rồi cũng buông tay

Cất bao nhiêu ở thiệt đầy con sông

 


Chỉ những mùa xuân Lạnh

 

 

Chỉ mùa xuân này thôi
Là hết
Những mùa xuân
Lạnh
Sẽ sống cho mình
Cho kẻ yêu ta

 

Đã qua bao mùa cánh mỏng
Đủ đầy
Hương vị
Thôi làm gai
Cheo leo
Tủi phận
Hoài nghi

Mắt sẽ học
Rơi
Giọt buồn đúng nghĩa

Môi sẽ học
Nói
Tiếng lòng

Làm đàn bà
Yếu đuối…

 

 

Đã...

Anh và em đổ nát rồi
Đống hoang tàn đã thành mồi lửa, buông

Đã đòi nhau hết chuyện buồn 
Đã thôi lấn cấn giữa muôn chuyện đời

Dù nắng mọc dưới mưa rơi 
Thì ta cũng đã rối bời cuộc xuân

Anh và em hãy đơn thuần
Như hôm qua đã đơn thuần biết nhau

 

 

 

Màu Đời ngang mắt

 

Con kiến khoả thân
Gặm mẩu trăng tàn
Vụn rơi lên tóc
Ngọt mùi ve ru

 

Bờ kênh hờn không ngủ
Chờ giọt nước nảy mầm
Đêm xoay mình ôm nhớ
Đôi mắt màu mau quên

 

Lựa từng cơn tóc rụng
Cong như nẻo đường dài
Buộc môi vào gai góc
Bỏ rơi tiếng thở cùn

 

Thổi tay qua ngang mắt
Ta vẫn còn thấy ta
Trong một ngày còn sống
Đang cất tiếng khóc oà

 

 

Chỉ là sương mù trong mắt

Trưa Đà Lạt rớt xuống sáng Sài Gòn
Cổ treo khăn
Tay nắm chặt
Chân đều bước
Tưởng như chẳng thể xa
Nếu đông hoài như thế
Và lạnh hoài như thế
Kẽ tay sẽ cóng nếu hở một đường

 

Trưa Đà Lạt rớt xuống sáng Sài Gòn
Dã quỳ không có
Bất tử chẳng còn trông tan chợ

 

Chỉ sương mù
Trong mắt
Chỉ câu tình
Trong môi
Chỉ nụ cười
Trong gió
Chỉ là
Một giấc mơ
Khi ngày mai
Hết lạnh
...

Trưa Đà Lạt rớt xuống sáng Sài Gòn
Hai ly cà phê
Bỏ muối
Ngọt lừ !

 

 

LỜI ĐỒN.

 

Anh hái một cụm mây. Gắn lên váy em. Váy em màu trắng, mây cũng màu trắng. Nên chả ai thấy được, mỗi bước em đi hạnh phúc đong đưa đong đưa trên mông. Họ chỉ thấy em vừa đi vừa cười, té cũng cười mà khóc cũng... cười.

Hôm qua trời âm u. Áng mây chuyển màu chực khóc. Em cũng muốn khóc. Vì không biết làm thế nào giữ được hạnh phúc sắp rơi. Người ta nhìn thấy, trên váy trắng là những đốm xám. Trên khuôn mặt là những đốm xám. Xung quanh em là những đốm xám. Họ cười mai mỉa đi qua.

Hôm nay mưa. Anh tan vào mây. Mây tan trên váy trắng. Váy trắng tan vào da thịt em. Em tan vào nỗi nhớ. Nỗi nhớ tan vào nước mắt. Nước mắt tan vào mưa. Mưa tan vào người ta…

 

Du Uyên.

 

 

Ý kiến bạn đọc
21 Tháng Năm 20168:24 SA
Khách
Lâu quá không thấy thơ cô này nhỉ?
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười Hai 202311:46 CH(Xem: 4171)
Dạo này sao mình hay nghĩ về cái chết. Mình giống như ba mình hồi trước thường bâng khuâng day dứt khi thấy tuổi già của nhiều người sắp rời bỏ dương trần thường sẽ bị đau yếu nằm yên một chỗ sống tật nguyển trong một thời gian. Ngày ấy ba đã phản kháng sợ kiểu sống như thế trước khi chết. Ý niệm của ba là khi hết số thì đi liền không đau bệnh. Và ước nguyện ấy đã thành sự thật, không đợi đến già yếu, đến lúc phải làm cho con cháu lo lắng buồn phiền, ba đã ra đi nhanh nhẹ nhàng không kịp cho ai phụng dưỡng ba dù chỉ một ngày.
19 Tháng Mười Hai 202311:30 CH(Xem: 3510)
Tuổi 17 của tôi qua lâu rồi. Thuở tôi 17, mọi thứ thật đáng yêu, chuyện tình thôi âm thầm không hứa hẹn trong cái nghéo tay tráo trở ở tuổi 13, vác trên vai chiếc cung lửa, tôi săn mọi cô gái mình ưng ý, đường tên ngọt sớt, giương cung là trúng tử huyệt, có lúc tôi nhắm trượt, phải đặt bẫy, náu mình, bắn hụt, mất cả giỏ tên, bỏ cuộc rồi tiếp tục, cứ thế, tôi mải mê trong cánh rừng say, trái tim tử thương đã bao lần vẫn run rẩy vì tình.
19 Tháng Mười Hai 202311:23 CH(Xem: 4305)
Cúi /lạy / biết đến bao giờ / nước bốn mùa chảy/ đất ngờ ngờ / trôi / người trôi / người trôi / đời / trôi
27 Tháng Mười Một 20236:15 CH(Xem: 3444)
Được tin Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại Quận Cam, nam CA , Hưởng thượng thọ 87 tuổi .
27 Tháng Mười Một 20236:01 CH(Xem: 3719)
Được tin Thân Mẫu nhà thơ Đặng- Hiền, Chủ Biên Tạp Chí Hợp Lưu là / Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA , Hưởng thọ 87 tuổi .
14 Tháng Mười Một 202312:15 SA(Xem: 4432)
Anh về nhà không có em ! Anh đẩy cửa bước vào, anh xô cửa bước ra. Sắc sắc không không , một trời vô vọng. Em ở đâu ? Anh dáo dác tìm tìm kiếm kiếm. Em đi rồi ư? Ô chao ! Sao nghe buồn nẫu ruột.
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 5510)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 3833)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4660)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5638)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà