Màu của sẹo
tôi đã nhìn thấy một màu hạnh phúc
của đời thường sự thật
hạnh phúc thì thật mong manh
như một cánh hoa
một hương thơm
hạnh phúc hiện thực là con trẻ
là tình yêu vĩnh hằng
tôi nhận ra hạnh phúc là màu đỏ
của máu
màu tím của những vết thâm
hằn sâu của sẹo
sẹo của tình yêu
sẹo của thời gian
sẹo của bất hạnh
thịt da nào cũng như nhau
bầm dập nào cũng đớn đau
tôi còn tin hay không về hạnh phúc
khi con tim có lúc yếu mềm
có lúc chai sạn
nhưng tôi phải sống
không phải vì ngày mai
không phải vì tôi
mà vì những đứa trẻ
chúng hồn nhiên
trong sáng
tôi học lại về quyền con người
từ những trẻ thơ
để sống cho đúng mức độ của mình
của loài người
và sự thật là hạnh phúc luôn có máu thịt chia ra
không thể nào có hạnh phúc hư không
hạnh phúc trong màu lạnh của nước mắt
của đớn đau
chia cắt
của màu hận tím thâm sì
Tôi đi. đến. nằm xuống
và tôi đến với bầu trời
bằng chiếc cầu vồng
như một mặt trăng mỏng
đầu tháng
trôi đi trôi lại
cho đến ngày rằm
tròn trăng
và tôi chia tay mặt đất
để đến với những vì sao
của buổi sáng
lấp lánh trong ánh sáng bát ngàn ngut ngát
tôi không biết định vị nơi nào
ở đâu
trong tốc độ của nó
và tôi yên lặng
và tôi đi tìm cái chết của tôi
trong sự sống
trong những tái sinh
nảy mầm
trong mảnh vườn
trên ban công
bốn mùa nắng mưa
baõ táp
và tôi bắt đầu nhìn thấy
màu xanh của thẳm sâu
ký ức
của hiện tại
của cả những tương lai gần và xa xôi
như thì của ngôn ngữ
chia đi chia lại
thật là khó khăn cho trí nhớ suy tàn
và tôi bắt đầu nhắm mắt
không phải để ngủ
mà để vui cười
trong bóng đêm mịt mùng
của những tinh trùng
và tôi nằm xuống
trong hầm mộ
chả còn ai biết đến tên
trên mảnh bia mòn
NHƯ QUỲNH de PRELLE
- Từ khóa :
- NHƯ QUỲNH DE PRELLE