- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN HUYỀN THOẠI VY

28 Tháng Mười Hai 20152:10 CH(Xem: 27451)
chan dung VY
Nguyễn Huyền Thoại Vy- Đà Nẵng 2015




LTS:  Nguyễn Huyền Thoại Vy là tên thật. Là một giáo viên Ngữ Văn ở Đà Nẵng. Thơ Vy viết từ cảm xúc chân thực, nhẹ nhàng mang những nét trầm buồn, dìu dịu... Hợp Lưu  xin giới thiệu những thi phẩm của Nguyễn Huyền Thoại Vy đến với bạn đọc.

 

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 



LỤC BÁT TƯƠNG TƯ

Em đi, bỏ lại hư không
Thả đêm gầy guộc mênh mông chỗ nằm
Anh về khâu một vết dằm
Đường kim vụng dại cũng chầm chậm qua


Tiễn em cạn chén quan hà
Trên tay anh mọc tịch tà rong rêu.
Rồi đây gom những mùa yêu
Vào ngăn sầu rụng để chiều lòng nhau


Em đi đến những mai sau
Gót sen dẫm nhẹ, nát nhàu đời anh...
Rằng tình nghĩa cũng mong manh
Hoa tương tư vẫn ngát xanh bên thềm


Áo ai qua ngõ êm đềm
Màu thiên thanh ấy như em, cũng hiền
Cũng mắt sáng, cũng môi hường
Giống em giống đến lạ thường, em ơi ...

 

(Đà nẵng 9 /2015)

 

 

 

 

 

NĂM CHỮ

 

Xếp thời gian vào biển
Sợ miên miết hải hồi
Xếp thời gian vào cũ
Ngày sẽ biền biệt trôi.


Xếp thời gian vào gió
Mây vội băng ngang trời
Sợ chiều kia lầm lũi
Khuất vào xanh thẳm thôi.


Cất vào trang ký ức
Sợ ố vàng pha phôi
Lũ mối mọt ngả ngớn
Nhắm nháp bữa tiệc đời.


Xếp thời gian vào mưa
Trả tinh khôi về đất
Bao nhiêu là được mất
Cũng là vô thường tên.


Cất thời gian vào đêm
Trăng non thành viên mãn
Hương dạ lan thì thầm
Ủ trong vòng tóc rối.


Đành xếp vào ngăn tủ
Cửa chỉ khép hờ thôi
Đợi thời gian buồn tủi
Nhìn ta, nhếch miệng cười.

 

(ĐN, 5/2015)

 

 

 

THƠ GỬI MÙA ĐÔNG

 

Em chẳng còn tin thời gian nữa đâu
Thời gian tặng ta quả táo dì ghẻ
Nửa tuổi trẻ, bầu trời và hạnh phúc
Nửa kia xanh xao, mỏi mệt, xế chiều


Em chẳng còn tin thời gian nữa đâu
Hoa cúc mùa thu vàng cho ai nữa ?
Mùa đông bắt đầu từ vạt gió xám
Nắng nhón mình qua ô cửa mùa hè


Em chẳng còn tin thời gian nữa đâu
Vầng trăng ấy chẳng phải vầng trăng cũ
Hoa hướng dương đã bao chiều khép nụ
Mặc những lời ngốc nghếch của sẻ nâu.


Em chẳng dại tin thời gian nữa đâu
Những tháng năm qua … bộn bề tuổi trẻ
Ta ngoảnh mặt bước đi cao ngạo thế
Dẫu biết ánh nhìn khắc khoải sau lưng


Có ấu thơ và mảnh vườn be bé
Giấu dùm ta sau cánh cửa mùa thu 
Cất hộ ta cả niềm vui thừa thãi
Cả lặng yên sau những nét môi nhàu


Em chẳng dại tin mùa thu nữa đâu
Nắng mong manh mời đông về nương náu
Bài thơ xưa không đổi được cơm áo
Ngàn ban mai thua cuộc một chiều mưa


Đầu ngõ phố tiếng nói cười đâu đó
Hình như trong veo của tuổi mười lăm?
Cơn gió đi hoang, mảng tường rêu bám
Bóng của đêm hắt khoảng tối vào ngày


Gửi sang đông màu nắng hạ vơi đầy
Mùa cánh én những ngày xuân tươi sáng.
Có loài sâu ngủ quên trên ngày tháng
Sớm mai đây dốc cạn cốc hồi hoàn.

(ĐN, 12/ 2014)

NGUYỄN HUYỀN THOẠI VY

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 158349)
D o thời gian quá dài của thời Bắc Thuộc, nhiều người thường cho rằng Nho Giáo đã được người Trung Hoa truyền bá mạnh mẽ vào nước ta qua chính sách đồng hóa của họ. Điều này không hoàn toàn đúng. Sự truyền bá này chỉ diễn ra một cách giới hạn trong ít thế kỷ đầu của kỷ nguyên Thiên Chúa Giáo và rất yếu ớt trong những thế kỷ kế tiếp. Các nhà nghiên cứu về lịch sử, tư tưởng và văn học Việt Nam thời cổ gần đây hầu như đều đồng ý về nhận định này...
30 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 70323)
H ọ rao bán thánh thần và bán Mọi hoang vu trên thế dương này Bán hình hài cõi âm cùng với khói Vờn bay sau ảo giác lụi tàn
30 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 62641)
“… (Bệnh viện) Ung Bướu VN đã làm một điều quá tàn nhẫn với em là chuẩn đoán sai và phẫu thuật cẩu thả. bây giờ, mỗi khi nhìn xuống ngực mình là em rớt nước mắt. không biết nó đã cứu em hay đã giết chết em bằng 1 cách nào đó. em rất muốn gặp 1 người phụ nữ mất ngực để hỏi xem bằng cách nào mà họ vượt qua nỗi đau đó mà sống yên vui. em chưa thể...” ...Từ chỗ nằm gần như suốt ngày đêm, thư của Trang khiến tôi bật dậy..
18 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 73326)
L TS: Về quê xưa gặp người cũ là bức tranh tình cảm thơ mộng. Tuy nhiên, với vài trang viết ngắn Nguyễn Văn đã đưa câu chuyện thường tình của một thời đại phân ly bỗng mặn nước mắt và phũ phàng như những cơn mưa miền Trung. Chúng tôi trân trọng giới thiệu Tóc Mai Ngày Cũ , một sáng tác mới của Nguyễn Văn với quí độc giả và văn hữu của Hợp Lưu. Tạp Chí Hợp Lưu
15 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 53248)
Lời người dịch.  Đứa con gái đồng hoang (La fanciulla della Pampa) dịch từ nguyên bản Ý ngữ là một trong bảy truyện ngắn trong tập truyện Sette donne intorno al mondo (Bảy người phụ nữ vòng quanh thế giới) của Arnaldo Fraccaroli, một nhà văn kiêm nhà báo và diễn viên hí viện Ý vào thời đầu cho đến giữa thế kỷ 20.
08 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 33395)
Đ ã 40 năm trôi qua, kể từ mùa Xuân-Hè rực lửa 1972. Trận đánh còn to hơn Điện Biên Phủ 1954 này—thí dụ như sử dụng tới hơn 90,000 quân, so với 40,000 trong trận Điện Biên Phủ—chưa được nghiên cứu tường tận. Một trong những lý do chính là tài liệu ; chính xác hơn, thiếu tài liệu khả tín, và quá nhiều cung văn hay đào mộ. Trận chiến Quốc-Cộng 1945-1975 là một trận chiến bị ô nhiễm nặng hệ tuyên truyền ...
14 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 77842)
M ùa xuân vừa chạm ngõ đã nghe buồn qua tay em đang làm chi đó? ngày trôi như dấu ngày
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 75628)
T a đuổi bắt ước mơ cùng chân thật Đời không vui tiếc mãi một nụ cười Mùa xuân ơi em hiền như nắng mới Chạy loanh quanh cũng chỉ một vòng tròn.
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 76344)
C hẳng thể nào thay đổi được Dù nhiều lần anh tự dối Bằng những câu thơ đêm anh viết vội Ôi chao, xuân thênh thang như cánh quỳnh hoa Sao đêm lại buồn như thế...
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 56397)
Con đường thơ của Nguyễn Lãm Thắng có nhiều bước chuyển. Sau “Điệp ngữ tình”, “Giấc mơ buổi sáng” (333 bài thơ thiếu nhi), anh thử nghiệm, gieo hạt giống thơ của mình vào thế trận khác: thế trận đời. Thế trận này đã đánh dấu tiếng nói riêng cho “họng đêm” [ *] trong hành trình sáng - tạo - thi ca của anh. Anh gần như đoạn tuyệt hẳn cái nhìn trong trẻo của “Điệp ngữ tình”, cái hồn nhiên thơ trẻ của “Giấc mơ buổi sáng” để ném vào “họng đêm” cái nhìn từ góc độ người mù và “có thể nói nhiều về điều không thể nói”.