BÓNG 1
như cách ấy
ngồi trong bóng tối
đừng bật đèn
hãy để ngọn nến tự sáng
hay để ngày đi qua đêm
như cách ấy
lặng đi và đừng ngủ
những cơn đau cấu cào dọc bờ tường
sẽ buông lời phẫn nộ
như cách ấy
nuốt chửng thâm u bằng bóng tối
bóng tối là thâm u
đừng biện minh cho bất cứ điều gì
dù ngang ngược
như cách ấy
sinh ra , lay lắt tồn tại và mất đi
những ngày những người những đời chưa bao giờ được sống
BÓNG 2
đến
và dịch chuyển
bằng những bước chân không lối thoát
sự trung thành tối nghĩa
buộc ràng nhau
ở nơi chốn không có an nhiên
những ẩn ức không màu
điềm nhiên trú ngụ
đường siêu âm đồng quy
trên hai tay
bưng lấy giọt nước mắt nửa khuya
đến và ở lại
bằng sự bế tắc
biết không thoát khỏi muôn trùng
thì
đừng bật đèn
đừng đốt nến
khi cơn đau không thể sẻ chia
dù với
thì hãy nằm xuống
rồi cũng sẽ rời nhau mà đi.
BÓNG 3
đêm vô thanh không tiếng gọi
tôi nhìn tôi qua lổ ước thề bồi
cánh chim ngày không đập đậy
tôi ruồng rẫy chính tôi
đêm vô âm thăm thẳm
lảng vảng rìa cơn bão vô hồi
trốt gió tung cuộn ngầm xoáy
tôi đày đoạ tôi
đêm vô ngôn sũng màn trời ướt
tôi co ro cuộn thân tôi
hoa mạn đà là ảo ảnh
trăng khuya tử nạn trên đồi
tôi nhìn tôi mùa vô dụng
phế tích thời gian trôi
đêm rỉ hoen ngược tìm bóng
vô thanh vô âm tìm vô ngôn
từ lòng bàn tay héo
tôi thả lên trời những thông điệp u buồn
đáp lại tôi không tiếng vọng
tôi láp dáp tìm mình trong hoang vu
đêm ngóng gió về qua phố
chỉ lặng im sinh sôi
tôi ngược đãi tôi cùng tận
nghe mùa sám hối rối bời
thi hài đêm trổ mộng
sần sùi hạt lệ vô phần
tôi mắc cạn bờ huyễn tưởng,
bóng tìm đêm vô căn
đêm ngưng đọng từng giọt gió
rít thiên hà xa xăm
tôi ngưng đọng tôi vết xước
cào xới những bặt âm
mùa vọng lành níu giữ
đêm vô hình trăm năm
BÓNG 4
dẫu bàn tay đã cố với
vẫn không chạm được
hạnh phúc vốn chỉ là thứ
nhập nhằng xanh xao
dẫu mùa mưa có dài hơn
bàn tay cũng khô
không như nước mắt thiếu phụ
tràn đêm gió xô
dẫu đêm có đen như bóng
đổ ngập tường trắng
dẫu buồn có sâu như đêm
rồi cũng nhạt màu
thời gian quay ngược trở lại
em rồi có về
lựa chọn cho mình hồi ức
khác ngày hôm qua?
BÓNG 5
không phải thơ đâu em
chỉ là lời nguyện đêm tha thiết
không phải sáng mai nào cũng trong veo
như sáng nay gió về vẩn đục
lời kinh rớt xuống lũng oan cừu
không phải đau đâu em
chỉ là cơn mơ nước mắt
bên thềm câu mớ rớt à hời
cơn đau vừa đập cánh
bay lên đỉnh tinh khôi
không có yêu đâu em
lời hi sinh là lừa dối
câu chứng trong giáo đường
Chúa không về tha tội
thiên thần bỏ địa đàng
vắng bóng chung thân
không phải tôi
trong đêm nay
chỉ có lời thống hối
cơn đau cũng bị dối lừa
dưới mồ sâu
tăm tối
mặt người.
Phương Uy
- Từ khóa :
- PHƯƠNG UY