- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TRẮNG XANH

03 Tháng Chín 201512:00 SA(Xem: 29388)

ca phe sang 1
Photo by Dang Hiền



XANH 2

 

 

khi những ngón tay không còn theo đuổi những thanh âm 

phím đàn nghẹn ngào góc tối

cây tỳ bà bỏ quên bên vách tường và khóc

hoang vu  trăng xanh

 

khi những ngón tay không còn cầm níu

phím đàn buông bỏ đợi chờ

tôi về bên dốc gió

trỗi khúc thủy tinh

 

khi lời không kịp nói đã tắt giữa mong manh

cơn mưa xưa không kịp tối

em không bên tôi giữa đêm sao vời vợi

tôi còn gì trong lòng?

 

Khi chiếc ly rỗng không còn mang hợp chất nồng say trong suốt

tôi làm sao còn đong đếm tương tư?

chén rượu thề bồi chưa kịp uống

đêm xanh hút ánh trăng thừa

 

phím tỳ bà lã ngọn dây đàn đứt

con hồ ly xanh khóc suốt mấy mùa bạc mặt

ngón tay rời nhau mùa giông bão sau cùng

điệu kí ức cưu mang lời nguyền cuối

nghe mùa đi giữa lao lung

 

 

 

TRẮNG

 

đừng viết sau những bức tường, bạn nói

sáng nay tôi ngồi trong căn phòng màu trắng

nghe mùi ngọc lan

có con sẻ già đợi nắng 

bên hành lang

vuông cửa sổ hẹp lắm

chỉ vừa đủ nhìn

nỗi cô đơn của tôi

chỉ vừa đủ nhìn

hàng rào mùng tơi

sau hàng rào mùng tơi ngoài căn phòng trắng

cũng chỉ là

bức tường trắng

chơi vơi

 

 

TRẮNG 2

 

 

giữa đám hoa poppy rực rỡ như những đốm lửa trong bóng chiều.

em hiển hiện như cổ tích

giọt mật ong cuối cùng của ngày nắng

đã t a n l o ã n g từ lâu

anh cũng l o ã n g t a n từ lâu

trong những đôi mắt không màu

ngày xuôi trong tiếng gió.

bữa ấy anh đã đi qua tiếng nói em

tiếng hát em

bài thánh ca mệt mỏi đã tự vẫn sau bức tường cách âm

chúng ta đã không nghe thấy nhau đã lâu

các kí tự ngủ gục trên bàn phím

làm sao để đọc những tin nhắn của em

khi những kí tự k h ô n g c ò n d ấ u v ế t

ngôn ngữ đã được mai táng cẩn thận

và rằng tiếng cười không được ghi âm mỗi ngày

bữa ấy anh đã lướt qua ánh nhìn em

bằng bước chân ngày vĩnh quyết

gió liếm dấu mềm trên cát

xóa chung thân một cuộc tình

 

PHƯƠNG UY

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 32063)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 34070)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
02 Tháng Tám 201511:48 CH(Xem: 31122)
Cô chờ cho thời gian trôi dần tới nửa đêm, trong căn phòng không bật đèn bóng tối như đang trùm lấy tất cả; nằm trên tấm nệm mỏng, cô nhìn lên trần nhà. Một con thằn lằn đang ẩn mình trong bóng tối thỉnh thoảng lại chắc lưỡi khe khẽ. Đêm tưởng chừng như tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa trong mình vô vàn âm thanh.
02 Tháng Tám 20152:00 SA(Xem: 32665)
Nguyễn Đình Toàn có bút hiệu ban đầu là Tô Hà Vân nhưng thành danh với tên thật và cũng là bút hiệu chính thức sau này; sinh ngày 6 tháng 9 năm 1936 tại huyện Gia Lâm, bên bờ sông Hồng, ngoại thành Hà Nội. Di cư vào Nam 1954, Nguyễn Đình Toàn bắt đầu viết văn làm thơ, viết kịch, viết nhạc, cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 32363)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 33260)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 28592)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.
19 Tháng Bảy 20152:31 SA(Xem: 32255)
Ai cũng có những bí mật của riêng mình sống để trong dạ, chết mang theo, cả một cuộc đời rồi đào sâu, chôn chặt. Huống chi đó lại là bí mật của người mình yêu thương.
19 Tháng Bảy 20151:15 SA(Xem: 31421)
- Cô hát hay lắm. - Ông làm tôi giật mình. Ông ở đâu đến? Ông rình rập tôi? - Xin lỗi cô, tôi không rình rập cô, tôi đang nằm chỗ kia thì giọng hát của cô theo gió đến với tôi. Giọng cô hay lắm. - Thật không? - Giọng hát cô đã ru tôi ngủ được một lúc. - Ông nói gì? - Xin lỗi, tôi quên là đối với người Mỹ thì một giọng hát dở mới làm người khác ngủ gục nhưng trong văn hóa Việt của chúng tôi thì chỉ những giọng hát hay mới có thể ru người nghe vào giấc mộng.
19 Tháng Bảy 201512:43 SA(Xem: 33523)
chủ nhật già nua màu xám tôi con lắc ngã nghiêng đời đêm tôn nghiêm níu gọi về đi một cõi rong chơi