LỠ MỘT MAI…
Con gái tròn 24 rồi, Má biết không
Đã qua thuở thì ngồi đan chiếc khăn dài hơn nỗi nhớ
Đã qua cái tuổi cam đoan rằng yêu là hạnh phúc
Đã biết len lén nhìn, rồi lặng im
Con gái tròn 24 nên bớt trẻ con
Bớt nhỏng nhẽo, biết mình sai mà cứ đòi người ta xin lỗi
Bớt đem Quảng Nam với Sài Gòn ra cân đo đong đếm
Bên nuôi tuổi thơ yên bình, bên xây giấc mộng hào hoa
Con gái tròn 24 nghĩa là cũng đã qua
Cái thuở thích đi về tùy ý
Cái thuở buộc tà áo dài ngang eo, treo đôi guốc gỗ trong chiếc giỏ xe màu hồng thương nhớ
Buồn cũng cười, khóc cũng má đỏ môi son
Tròn 24 là chẳng còn có thể ton ton
Khi cái mốc trước băm càng lúc càng đến gần hơn nữa
Những kế hoạch, ước mơ chiếm hết cả thuở thì xuân trẻ
Con gái sợ mình già khi chưa kịp tròn duyên
Ngày Má bằng tuổi con hôm nay Má có nghĩ nhiều như con không?
Có nhẫn tâm bước qua nhớ thương bằng đôi môi lạnh tanh không nụ cười nhếch mép?
Có đếm đong từng vết cứa tim mình?
Có tự tay vun vén kế hoạch tương lai?
Ngày Má bằng con má có nhớ ngoại nhiều không?
Có sợ cái cảm giác tóc con còn xanh mà tóc Người quá bạc?
Sợ chưa kịp yêu thương đã chia phôi mà dáo dát?
Lỡ Người về bên kia đời, con ở lại với ai?
Người ta thường nói nên nhìn vào tương lai
Vẽ cuộc đời bằng màu xanh hy vọng
Sao con thấy lòng mình chông chênh quá
Dẫu có thêm vài tuổi đời
Dẫu có tròn câu duyên phận
Dẫu những kế hoạch gạo cơm đầy đủ
Lỡ một mai… Má không còn… con phải làm sao?
ANH CÓ CHỊU EM KHÔNG
Sắp hết tháng 8 rồi, mình yêu nhau đi anh
Kẻo bông bưởi hết hồi ngan ngát
Nắng hết con vàng, chuyển sang màu nhàn nhạt
Môi em, kẻo hết vị mặn nồng
Sắp hết tháng 8 rồi, mình viết câu chuyện mới đi anh
Câu chuyện bắt đầu bằng nụ cười và kết thúc bằng niềm viên mãn
Em sẽ không kể nhiều như bây giờ, khi đang khát khao vòng tay thiệt ấm
Em chỉ thỏ thẻ thôi, vừa đủ để anh yêu
Sắp hết tháng 8 rồi, nghĩa là em sắp chia tay mùa rất cũ
Mùa giấu tuổi đã qua, mùa mang đến cho em những nấc thang rất mới và có anh
Hết tháng 8, tức là lá trên cành sẽ chẳng còn xanh
Tuyệt vời! Chúng mình sẽ cùng xếp nên những cung đường vàng ước mơ sắp chín
Chúng mình sẽ nắm tay nhau đi qua những mùa bão giông khắc khoải
Mỉm cười an nhiên và say ngủ trong nhau
Sắp hết tháng 8 của em và sẽ đến những tháng mới của chúng ta
Mình hẹn hò đi, kẻo không còn kịp nữa
Em là cô gái tham lam với quá nhiều giấc mơ và kế hoạch
Nhưng một mình em thì không xuể
Anh về, cùng em xây hạnh phúc, nhé anh!
Sắp hết tháng 8 rồi
Em tỏ tình như vậy, anh có chịu em không!
ĐÀN ÔNG CÁC ANH NÓI GÌ VỚI NHAU
Người đàn bà giữa hăm
Nỗi nhớ già hơn số tuổi
Đau thương được đếm bằng những vết lằn tự cứa
Và trái tim… không còn đủ sức sớt chia
Người đàn bà tự cấu ngực mình giữa khuya
Vẫn muốn hôn anh thêm một lần, giữa phi trường lạ hoắc
Rồi giả vờ mỉm cười, giấu đau thương chực trào qua khóe mắt
Tiễn anh đến với yên bình, giữ lại mớ nhớ thương
Người đàn bà không dám nhìn vào gương
Sợ thấy mình yếu đuối
Sợ không đủ sức bước qua những chi ly rất đàn bà, rất thật
Sợ cứ nhớ anh, mà phải giả bộ… người dưng
Đàn ông các anh nào có tội tình chi
Chỉ có mỗi trái tim nhiều ngăn mà đàn bà chúng em không cho phép mình cái quyền chung chạ
Đàn ông các anh cứ nồng nàn, cứ thủy chung như thể đấy chẳng là tội lỗi
Đàn bà chúng em yếu lòng, đau vẫn cứ đau
Giọt nước mắt đâu có rơi mau
Nó rỉ ra từ trái tim không còn dám vá
Người đàn bà trong em như con thú hoang ôm vết thương gào rú
Giữa đại ngàn, tự nhốt mình vào lồng sắt, quằn quại đau
Những lúc này, đàn ông các anh nói gì với nhau
KHÁNH TRINH
Sài Gòn, 12h07, 15/08/2015
- Từ khóa :
- KHÁNH TRINH