- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ THY LÊ

21 Tháng Năm 201512:52 SA(Xem: 31742)



Noellosvald
Ảnh Noellosvald




















 

LTS: Lầu đầu cộng tác cùng Tạp chí Hợp Lưu, Thy Lê là bút danh của một người làm thơ ở Sài gòn. Thơ của Thy Lê  hiền lành nhưng sâu lắng. Từng bài thơ, như tiếng trách nhẹ nhàng giữa cái thực và ảo trong cuộc sống  quanh mình... Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Thy Lê.

 

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

TRỐN...MƯA..!

 

Tôi dắt cơn mưa khuya

Trốn sâu vào nỗi nhớ

Ú tim, trò đen đỏ

Lạc tôi trong miền nhớ

Mưa ,biền biệt hư vô

 

Ngày chao nắng hanh khô

Nguyện cầu mưa qua ngõ

Mưa trôi vào miền nhớ

Quá khứ gầy guộc trơ

Bơ vơ chát nụ cười

 

Cứ đầu mùa... hạt mưa ơi

Cho ta sống một lại... một thời... chưa xa!

 

ẢO ẢNH THƠ

Em thật thà,hay cố tình không biết

Thơ anh làm,đâu phải chỉ cho em

Thơ không tội,tình yêu không có lổi

Chỉ có lòng tin,em vội đặt nhầm

 

Lập xuân rồi,trời không lạnh như đông

Lá bừng tỉnh,cây chồi đâm,lộc nẩy

Đất chuyển dạ, trời xanh hây hẩy

Anh tỉnh chưa,giấc mộng đêm dài

 

Ngày miệt mài,công việc không tên

Đêm thổn thức,giấc mơ vô hình tướng

Nỗi nhớ không tên

Cuộc buồn vô định lượng

 

Cong cả đêm

Thâu cả đời

Những mong anh luôn kề bên

Luôn là....thật

 

Để em không là ảo ảnh cuộc tình

Này mình,  giấc mộng lung linh...

 

KHÚC SẦU

Ai làm cho..dạ em đau

Cho tim em nát

Cho nhàu giấc mơ

 

Ai rung chi khúc...

...tình hờ

 

Dây chùng,phiếm...gãy

.. .đàn. ..trơ. ..

....khúc sầu..!

 

Ừ THÌ...

Ừ thì em chết vì thơ

Thôi rồi chết đứng bất ngờ chết queo

Đọc hai câu

Bị..tù treo

Bốn câu gửi tiếp...chết..vèo..đứng tim

 

Đang ngồi,ủ rũ,lim dim

Bài thơ...sáu tám chợt tìm đến tay

Tính em,vốn thiệt thẳng ngay

Chêt khô từ độ anh làm nhà thơ

 

Người đâu gì cũng thành thơ

Người đâu ...mà lại...ơ hờ..

Ừ...thôi

 

MƯA QUA MIỀN CỔ TÍCH

Sài Gòn lại mưa,những cơn mưa bất chợt

Xoáy vào lòng , nỗi nhớ không tên

Những cô bé tóc thề  xe đạp nhỏ

Đi lên "Đồi Ông Lính" cho vui

 

Những cô bé đôi mươi

Chiều tha thẩn ra bờ hồ để khóc

Ai hỏi vì sao

Ừ,tại...bởi trời mưa

 

Những cô bé chẳng ngại mưa chẳng kể chi mùa

Cứ thích thì khóc và cười

Vu vơ nhặt lá chơi trò may rủi

Yêu,không yêu...đi học...không đi

 

Những cô bé chân không qua miền cổ tích

Đuổi bắt xuân thì,như tung đồng xu đếm ngược

Chuyện cuộc đời không ai biết trước

 Những bé xinh ... vụt hóa đàn bà!

 

Mà cuộc đời lắm những phong ba

Bé không thể mãi xinh cùng trò ú tim nhan sắc

Canh bạc đời là con xúc xắc

Tung lên rồi hạ xuống chơi vơi

 

Và tuổi trẻ không phải là những trò chơi

Chân trần tứa máu đồng xu

Đuổi bắt bao mộng đời hư thật

Nắng gió trơ hơ mưa băng qua miền cổ tích.

 

 

CHẠM

 

Phố không đông

Trường cũng chẳng xa

Em

Đi lặng lẽ

Về trong lặng lẽ

Sao cứ dại dột

Bắt mình ...mạnh mẽ

Anh cách...một gang

Còn

Gang nửa

Chạm...

Trời.

 

 

THY LÊ

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Tám 20155:48 CH(Xem: 27135)
Sau hai tập thơ đã ấn hành (Sinh Nhật Của Một Người Không Còn Trẻ, NXB Văn Mới, Califorina, 2009 - Những Giấc Mơ Tôi, NXB Văn Mới, California, 2013), cuối tháng 7.2015 vừa qua, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ấn hành tiếp tập thơ thứ 3, "Mây Trong Những Giấc Mơ", với một tâm thức nhẹ nhàng, thanh thoát như Mây và một cảm xúc sâu lắng, nhưng rất an nhiên tự tại...
20 Tháng Tám 201512:50 SA(Xem: 31527)
Bùi Nhật Tiến, bút hiệu Nhật Tiến sinh ngày 24-8-1936 tại Hà Nội. Năm 1946 mới 10 tuổi Nhật Tiến đã phải theo gia đình rời Hà Nội đi tản cư qua những tỉnh như Sơn Tây, Việt Trì, Hưng Hoá, Phú Thọ
19 Tháng Tám 20158:04 CH(Xem: 34258)
Chuyến hành trình của tôi bắt đầu vào một ngày lộng gió, một buổi chiều mà sắc vàng của nắng nhạt chìm ngâp khắp thế gian. Như mọi ngày sau khi tan học tôi đạp xe song song với thằng bạn thân của mình. Người Lạ là cách tôi gọi nó, đó không phải tên thật, nhưng một ngày nọ nó đã quyết định là từ nay tôi phải gọi nó là Người Lạ, như cách nó vẫn trân trọng thông báo về mình.
18 Tháng Tám 20152:21 SA(Xem: 32756)
“ Nói về Nhục Cảm, thì có thể biểu đạt như một cảm giác hưởng thụ.” Cô bạn tôi, sau khi cái miệng xinh đã thỏa mãn chừng vài thỏi chocolate, liền phán tiếp, “ Miếng Chocolate đầu tiên là Thiên đàng, miếng thứ tư thì vẫn còn ngon, nhưng đến miếng thứ mười lăm thì có thể gần như vô vị.
18 Tháng Tám 201512:59 SA(Xem: 44938)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Dương Phương Linh sống và làm việc tại Paris. Ngoài sáng tác thơ, cô còn vẽ và soạn nhạc. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những tác phẩm của Dương Phương Linh đến với quý độc giả và văn hữu Hợp Lưu.
14 Tháng Tám 20151:33 SA(Xem: 35169)
Mang tiếng lấy chồng có cái mát Việt Kiều gia thế, sang đến nơi mới vở lẽ gả ta chỉ giàu mỗi mớ chữ vô dụng, uổng công thị mưu toan tính toán lấy chồng đi Mỹ. Bỏ làng bỏ xóm theo gả sang đây sinh con đẻ cái, thị làm việc đầu tắt mặt tối. Làm quần quật bao nhiêu cũng không đủ ăn thua với thiên hạ.
12 Tháng Tám 20153:54 SA(Xem: 30512)
Dù ai có nghệ sĩ tính tận mây xanh, vốn coi tiền chả ra gì, chắc cũng có lúc phải lúng túng im lặng, khi vắng nó. Ít tiền mà để anh bạn mới quen bao cho bữa nhậu lớn hai người, để nợ mãi một bữa nhậu, thì chắc chừng nào bao lại được thì mới dám bè bạn tiếp với người ta. Ít tiền sao dám rủ rê ai, không rủ không đến với ai thì có ai chơi với mình.
12 Tháng Tám 20153:45 SA(Xem: 31080)
Khung cửa sổ. Những con người đang di chuyển ở phía dưới con đường. Tạp âm trộn lẫn vào nhau: tiếng người và tiếng còi xe rú rít. Nga tìm kiếm một chút trong trẻo xung quanh, nhưng cái váng vất kia chỉ làm bẹp dí quả tim xuống phía dưới lồng ngực.
12 Tháng Tám 20153:27 SA(Xem: 32730)
Thời đó, và có thể còn đậm nét ở thế hệ của tôi (1940), văn nghệ, văn chương theo định nghĩa của Xuân Diệu là “run với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây”. Mây gió trăng, sao, bầu trời xanh biền biệt vẫn là những đề tài muôn thưở của văn hoá, văn học. Thiên nhiên vẫn mãi là cái nền để thị hiện sự hiện hữu và tâm cảm của con người. Cái vở tuồng đời sống cần có mộït sân khấu để người ta yêu nhau, ghét nhau, ham muốn, thù hận, chiến tranh. Mặt trời lên, mang hơi ấm và sự bao bọc yên bình, đêm về với niềm đe doạ nhưng cũng đầy quyến rũ của một vũ trụ thăm thẳm “thiên la địa võng” vây bủa chung quanh.
06 Tháng Tám 20152:42 SA(Xem: 31615)
những mảnh vỡ quá khứ một hôm cắt đứt niềm tin cái thói hèn trở chứng trong một ngày bi quan