- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hoàng Xuân Sơn Và Lời Nằn Nì Của Cây. Và Gió

13 Tháng Năm 20154:03 SA(Xem: 33582)

 

 hem nho 2

 

heart attack

 

dưới bầu trời chó cắn (1)

người không sủa

và đoàn ma cứ đi

 

không có Zara nào

ngày xanh đã nói như thế

tôi đã nói như thế

 

khởi đầu là một cuộc cưỡng bức lợm giọng

trên đôi chân cáu bẩn

bọn người lùn

giữa háng

ghẻ hắc lào

 

nước đen ngập ngụa

phố nhà

đất.  và đất không kịp thở

và biển nhốn nháo

vỡ đầu u mê

những luống cày mũi nhọn

biệt ly.  ôi                                 biệt ly (2)

 

khi ngày xanh hết nói

tôi vẫn nói

và biết loài người chết cách nào

từ những cơn đau ngực

 

 

hoàng xuân sơn

24 avril 2015

 

(1) Nguyễn Man nhiên

(2) ý gợi từ Bài Ngợi Ca Tình Yêu – Thanh Tâm Tuyền

 

 

 

 

 

một vài khuôn

 

cung trầm.  dưới độ mi cong

sao che mắt nhắm

cho lòng mỏi mê

nụ hôn mở hé bao giờ

hơi run của chữ

hương mờ của câu

tại vì thần trí đâu đâu

lắng nghe trầm tuý rất lâu ngọt ngào

nghe từ hoàng hạc bích câu

nên hồn thơ dụi qua cầu mỏi nghiêng

tại vì tóc đổ rất mềm

 

 

                                                          ôm lầm lũi đi mấy câu

                                                          chợt tay không còn nghe nặng

                                                          phủi rơi trăng nước bên cầu

                                                          biên giới nằm trong miệng đắng

                                                         

                                                          giờ này ông y ông phạn

                                                          đã tắt nhúm chữ khô bồi

                                                          để nghe buổi chiều rất láng

                                                          đi vào bộ dạng đôi mươi

 

không ngủ được.  là khi không được ngủ

mở hai mắt ngó chằm chặm quanh mình

ngủ không được có vì tờ mộng rách

dạ thưa nường đồi núi chợt rung rinh

 

                                                          đuôi mắt khóc

                                                          trần gian ảo

một con nằm

hai con đứng

núi nhọn hoắc

xương mềm rục

triệu vết cắt

từng khúc ôi

thèm nhưng nhức

từng khúc             ôi

 

vẫn còn đau đấy em ơi

hai mươi năm hơn hai mươi.  thở dài

triều sông ngạ xuống mấy vai

nhánh sông nào đã thai hoài phục sinh

 

 

hoàng xuân sơn

24 mars 2015

 

 

 

 

 

can qua

                     ông già bảy choạc nhào dzô

                             thằng cu tí tô hô về nhộng

 

 

lỗi tại ai

lỗi tại mình

vả mặt mình mấy cái phất phơ ạch đụi

ruồi muỗi

chả thấm vào đâu

giống như đánh trộm nhau bằng cấu véo

không.  đánh thực bằng gậy gộc chày vồ

nện chí tử

nện tới tấp dùi cui tá lả âm binh

tá lả miếu đình

rụi hỏa đầu lâu nhơn diện phừng phừng

những bộ đùi sau chiến tranh tự diễn hòa bình

lê la ngoài chợ

thương phế gắn anh dũng bội tinh

a mày còn ngụy trang ở lại

nhành dương liễu sao kờ-núp

tay đâu.  hoan hô cuộc ban bố màu mè

chân đâu.  chống đỡ ngô khoai hàng mã

mấy cái ngôi trời chúa đảng

không còn sao.  còn?  sao                                    sao sao

sao rụng từng bầy

như hủi

 

 

hoàng xuân sơn

tháng tư -2015

 

 

 

 

lời nằn nì của cây.  và gió

 

tôi có thời đã ngồi trên lưng gió

vậy mà cây đời

không hây nổi

miền ám ảnh của gió

ai đó đã viết

tự thời khuất mặt (*)

 

người thi sĩ cơ hội rao bán hàng cây cho giấc mơ

giấc mơ không có thực

chỉ có bàn tay buổi chiều

đẫm lửa

 

những u nần thân gốc

những mẹ già cơ cực

đấtđất.  ôi đất                làm sao

biển mặn

nuốt trọn luống bùn thu phân

cây vẫn nứt mầm

mọc lên.  gió

gió có thực chan những chiếc bóng phơ phất

ngoài đường

trong hẻm tối

người thi sĩ ấy

nghe được tiếng gió ngoài liếp cửa (**)

mà không ngăn được

bước chân về

của mộng du

 

cây sẽ mọc

như mặt trời mọc

rưng rưng một triều hoa (***)

cây

hoa

gió.             và em

buổi về nhiệt luyến

 

 

hoàng xuân sơn

22 avril 2015

 

(*) Gió Tự Thời Khuất Mặt – Lê Minh Hà

(**) gió u hoài liếp cửa

       đêm đêm canh bước về

      Nguyễn Thị Khánh Minh

(***) mặt trời mọc mặt trời mọc

         rưng rưng mùa hoa gạo

        Quách Thoại

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34056)
t ôi rượt mặt trời về bên kia núi hoàng hôn vỡ buồn bật khóc thơ ngây tôi thấy em của những ngày ngơ ngác nơi cuối trời hoan lạc tàn phai
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35703)
N hư những giọt mưa từ trời muôn đời tìm về đất Ta tìm nhau Sài Gòn nỗi nhớ giăng mây Em giấu mưa đầy mắt
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33687)
S au khi mẹ cô bỏ mấy chị em cô và cha cô đi theo tiếng gọi thăm thẳm của núi xa. Cô lại càng khát khao thấy núi. Cô giận mẹ. Nhưng Cô không thể hiểu cha. Người đàn ông của đồng bằng đơn giản , phẳng lặng đó không hề oán trách, hận thù người đàn bà đã nhẫn tâm từ bỏ gia đình. Cha gói ghém hành trang, dắt 2 chị em cô đi tìm mẹ.
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35659)
“Bỏ Đảng hay là bỏ con Lan?”. Ông Kí trừng mắt nhìn thằng Rừng . Đời thằng Rừng chỉ có hai người mà nó thương yêu nhất . Đó là ông Sáu và con Lan . Ông Sáu thì chết rồi . Còn con Lan, chồng không về, mà cái bụng cứ lùm lùm ngày càng to biểu nó bỏ sao đành, vả lại như lời ông Kí nói . Cái chính trị ấy đâu phải là của nó . Nó là rừng, là mủ chai, là trái ư .. Thôi thì cứ cởi bỏ cái áo xã đội trưởng, mà dẫn con Lan về ngôi nhà cũ sinh sống. 
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 60181)
Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ sụp đổ qua ba giai đọan trong vòng ba năm tới và chế độ của nó sẽ cáo chung vào năm 2016, theo tạp chí Frontline của Hương Cảng, một tờ báo tập trung phân tích tình hình chính trị Hoa lục.
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 40287)
Chưa khi nào, từ lúc vung khẩu hiệu Hữu nghị Việt-Trung, Đảng cầm quyền ngậm đắng nuốt cay 16 chữ vàng như lúc này. Bao nhiêu khiếp nhược quỵ lụy dâng đất dâng thác với ôm hôn thắm thiết, vô ích. Đàn áp dân biểu tình chống Tàu để chứng tỏ hòa hiếu, vô ích. Gửi sĩ quan Việt sang cho Bắc Kinh tập huấn, ưu tiên các dự án thầu cho công ty Trung quốc, ngay cả chấp nhận điều kiện mai hậu nguy hiểm: cho phép Hoa kiều sinh sống đông đúc không cần chiếu khán trong các đặc khu, vẫn vô ích .
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 31747)
C ửu Long Cạn Dòng Biển Đông Dậy Sóng được Nxb Văn Nghệ phát hành tại Hoa Kỳ lần đầu tiên năm 2000, đây là lần tái bản thứ ba ở hải ngoại nhưng là lần đầu tiên có sự hợp tác của một nhà xuất bản trong nước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 29948)
Lúc này, đám đông xuất hiện ở các con đường đã nhiều hơn. Họ đang cần cái gì đó để giải tỏa, cần một cái gì đó để đập phá, thể hiện sức mạnh của mình. Vừa chạy vừa điểm lại các sự kiện, Văn nhắc tôi rằng phần lớn những người có vẻ như chỉ huy, hướng dẫn mọi người, đều chạy trên các xe có biển số 36 – số Thanh Hóa. Tôi sực nhớ đến một người bạn ở Bình Dương đã nhắn tin nói với tôi về các cuộc bạo động xảy ra, một cách buồn phiền rằng “người Bình Dương không tệ như vậy, phần lớn các người gây bạo loạn đều đi xe số ba mươi mấy”. Quả là như vậy thật. Những người chạy trên những chiếc xe có số như 36, đều trang bị kỹ lưỡng bằng ống sắt, xà beng, cờ trống… như một cách có tính toán trước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 29752)
L úc 10g sáng ngày 14/5, Tôi cùng 2 người bạn là Thiên Văn và Phạm Thy quyết định chạy xuống khu Gò Vấp, gần Lái Thiêu, khi nghe nghe tin các công ty ở khu Tân Thới Hiệp bắt đầu có đình công. E rằng sẽ có đập phá và bạo động, chúng tôi không dám mang theo nhiều máy móc, chủ yếu là mang theo sự liều lĩnh, để tìm hiểu vì sao lại có những chuyện đập phá và cướp bóc như trên các trang mạng xã hội mô tả.
14 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34648)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Hoàng Hải Lâm, sinh năm 1979, hiện đang sống và làm việc tại Quảng Trị, Việt Nam, đã có một số truyện ngắn đăng trên báo Văn nghệ, Lao động, Tiền Phong.... Với lối viết lạnh, khô khốc, truyện ngắn “Sông Tô Châu” của Hoàng Hải Lâm như vết cắt sâu về nỗi bất hạnh và đớn đau…Xin mời quí bạn đọc cùng chúng tôi đi vào không gian truyện "Sông Tô Châu". (Tạp Chí Hợp Lưu)