- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Thuận An

02 Tháng Mười 20141:36 SA(Xem: 35282)
Xanh Nhu Ngay Cu
Xanh Như Ngày Cũ- tranh sơn dầu Đặng Hiền 2001



Rất vui khi nhận được thư của nhà biên khảo Đinh Văn Tuấn là tác giả bài viết đã đăng trên HL về Quốc Tử Giám cho biết anh  có một số bài thơ (bút hiệu Thuận An)  gửi đến để chia sẻ cùng bạn đọc của Hợp Lưu. Những  bài thơ của Thuận An viết dưới những ghi chú tháng ngày như dạng nhật ký của tác giả. Chúng tôi trân trọng mời quí bạn đọc cùng vào thăm thế giới thơ của Thuận An.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

29/7

Lầm đường

 

Tình ta lệ nhỏ hoen môi

Vẫy tay tê dại đâm chồi nhớ thương

Trót yêu lỡ dại lầm đường

Thôi về đốt lửa mơ màng làm thơ

 

Tắt lửa

 

Đêm không trăng mộng

Mắt thẳm xa xăm

Mưa sao vùi dập

Tắt lửa trăm năm

 

Tơ vương

 

Lời như roi vút

Nát nhớ tan thương

Mảnh tình lăn lóc

Gượng cười tơ vương

 

30/7

Còn đây

Một thuyền kỷ niệm

Mưa lũ cuốn phăng

Còn đây hơi thở

Cọng cỏ vĩnh hằng

 

Định mệnh

Bặt vô âm tín

Hy vọng nhạt nhòa

Đoạn trường vẫy gọi

Định mệnh nở hoa

 

Lắc đầu

Chim non thức giấc

Lẻo mép vô tâm

Xốn xang lá rụng

Lắc đầu lặng câm

 

Đường về

Đường về bỗng lạ truân chuyên

Mây sầu ôm núi mưa phiền muộn vương

Đêm rơi vực thẳm bẽ bàng

Ngày cao vút cõi thiên đường mộng mơ

 

Thơ say

 

Con thơ , vợ bệnh

Nhà dột tung tăng

Sách trơ buồn tủi

Thơ say cạn trăng

Túy lúy

Rượu tối om om

Lách cách ánh trăng

Men tình túy lúy

Mộng mãi lằng nhằng

 

Phục sinh

 

Tim treo thập giá

Cứu rỗi tinh thần

Hồn phục sinh đến

Tỏa sáng thế gian

 

31/7

Bão

 

Bão giông về tới biên thùy

Hồn anh hóa gió nhu mì phiêu du

Tình em rét mướt ngục tù

Mưa thu trút nhớ sương mù hóa thân

 

Không đề*

 

Ngỡ ngàng dĩ vãng hoang liêu

Trăm năm say khướt buồn thiu lại buồn

Người xưa lạ, nhớ bồn chồn

Kiếp này thức trắng với hồn bao đêm!

*(Ngẫu hứng chuyển thành Lục bát dựa vào ý tứ thơ Không đề  của Cao Tự Thanh: Không đề

Vùng dĩ vãng hoang tàn nhìn bỡ ngỡ,

Buồn trăm năm muốn uống đến say mềm.

Người thiên cổ không quen mà cũng nhớ,

Kiếp này còn thức trắng tới bao đêm!)

 

Ước mong

Ngày về gió thảm mưa sầu

Buồn xem non nước đục ngầu đổi thay

Chim câu gãy cánh đọa đày

Còn đây chút lửa đêm dài ước mong

 

Trăng rằm

Người xưa xa khuất

Lỗi hẹn trăm năm

Gửi tin theo gió

Chút ánh trăng rằm

 

Mộng

 

Vo tròn bóng tối

Nhét vào thời gian

Hồn cười sảng khoái

Mộng đã lụi tàn

 

 

 

 

1/8

Vô đề


Yêu thương thắm thiết

Ghét giận điên cuồng

Dục tình đắm đuối

Tim lạnh trần truồng

 

Một điều

Dẫm lên biển cả

Núi nhoẻn miệng cười

Một điều chưa nói

Chạm đến tận trời

 

Vô đề

 

Đời anh thẳng tắp tận cùng

Sao em lại nỡ lạ lùng uốn cong?

Anh leo đỉnh núi hát rong

Em tung tăng dỡn giữa lòng đại dương

 

Cô đơn

 

Chờ em bạc trắng mái đầu

Cho thiên thu gọi u sầu viễn mơ

Biết đâu là bến là bờ

Cô đơn sâu thẳm mịt mờ hiển linh

 

2/8

Tinh mơ


Bồng bềnh cõi mộng hoang sơ

Nghe thiên cổ lụy sững sờ trăm năm

Tinh mơ người đẹp hỏi thăm

Hoa thơ hé nở cuộn nằm nắng ru

 

Nghiên bút

 

Nửa đời tùy mệnh nhi an

Cọ khô, màu úa lụi tàn hôm qua

Bỗng nhiên nghiên bút mở ra

Dấu xưa tìm lại, thơ đùa rong rêu

 

Niềm vui

 

Niềm vui một sớm khai hoa

Tàn đêm cổ điển chói lòa ánh dương

Em ơi siêu thoát vô thường

Cô liêu li biệt giữa đường tình yêu

 

Say

 

Say mê say mẩn vẫn say

Say em phút chốc đọa đày tấm thân

Tỉnh ra ló dạng trăng ngần

Mưa thơ phảng phất cõi trần phù du

 

Chớm thu

Biết đâu là bến là bờ

Mây treo đỉnh núi lững lờ hư không

Hương xa phảng phất mây hồng

Nào hay ánh sáng hóa rồng chớm thu

 

Nhìn nhau

 

Thương em chín bỏ làm mười

Ruột đau như cắt vẫn cười như không

Mưa rơi trắng xóa cánh đồng

Lỡ mùa gặt hái vợ chồng nhìn nhau

 

Dấu yêu

 

Bạn ơi chớ vội cười chê

Mình đang mót lúa trót thề với trăng

Đêm nay tháng bảy mưa giăng

Mình đang bì bõm, vùng vằng dấu yêu

 

Tình ôi

 

Anh về vét cạn dấu yêu

Em đi trang điểm mỹ miều nhớ nhung

Tình ôi tiếc nuối mịt mùng

Mai sau hẹn ước ngại ngùng với ai

 

Chiều thu

 

Ngồi đây tủm tỉm cười thầm

Cõi đời phiêu lãng thì thầm thiên thu

Em xa thăm thẳm tít mù

Nụ hôn nhõng nhẽo chiều thu tuyệt vời

 

Tình si

 

Chiều thu chém gió trảm mưa

Mưa tê dại ý cho chừa tình si

Chưa say em chớ thầm thì

Say rồi anh trút lâm li dại khờ

 

Đâm nghiền

 

Say sưa tớ đếch muốn chừa

Chỉ chừa một chữ dạ thưa vợ hiền

Cõi tan đời nát quá phiền

Thương em anh dại đâm nghiền ứ hư

 

Say thơ

 

Thơ say thơ mộng thơ điên

Tỉnh ra mới biết một miền chung thân

Bạn cười điên đảo cõi trần

Ghẹo hoa cợt gió xuất thần say thơ

 

 

 

3/8

Im lặng

 

Hơi thở im lặng

Tan bóng vỡ hình

Lời không chuyển ngữ

Ý đọng vô minh

 

Sương khói

 

Lời cao ý đẹp

Mật ngọt tâm tình

Chỉ là sương khói

Còn ta với mình

 

Vô đề

 

Mộng sầu lịm tắt

nhạt loãng tương tư

Hồn tan muôn nẻo

Lẻ bóng bao giờ?

 

4/8

 

Chớm thu

 

Nắng hồng õng ẹo ngủ quên

Mưa giăng mây phủ , lời nguyền chia ly

Tiếng chim hót mãi lâm li

Một trời mộng tưởng nằn nì chớm thu

 

Vắng em

Vắng em héo rũ một ngày

Nhớ quay nhớ quắt lưu đày cõi hoang

Nước trôi, bèo dạt hai hàng

Cánh chim bạt gió bàng hoàng đêm nay

 

Ước hẹn

Vầng trăng ước hẹn mặt trời

Một mai diện kiến tỏ lời trao duyên

Mây trôi xa thẳm u huyền

Hồn bay vô tận cõi miền tịch liêu

 

5/8

Khai nguyên


Đưa em vào cõi khai nguyên

Trời long đất lở, ưu phiền tan hoang

Ngày đêm trút mộng bàng hoàng

Một thiên tình sử mở toang tận cùng

 

Lót đường

 

Thương em ríu lưỡi lặng câm

Tình run ý cuống, mắt thầm liếc ngang

Anh về thức trắng mộng vàng

Thơ tình ngàn lá lót đường xe hoa!

 

THUẬN AN

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 97238)
H ơi cay của rượu lan dần cổ họng chạy dọc thân thể. Cảm giác đầu lưỡi ngọt dư vị rượu trắng không pha như hôn nhân không giá thú, biết nguy hiểm nhưng vẫn dấn thân. Lâu dần cô ghiền cái hơi của gã, không thể sống thiếu gã. Cô thấy mình bị một sợi dây vô hình thít chặt ngang cổ, càng quẫy đạp càng riết chặt hơn, cô kêu cứu nhưng chẳng ai nghe được bởi gã đã ăn mất lưỡi của cô sau từng muỗng hôn ngọt ngào, gằn xé lẫn khinh bỉ.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 92731)
T rịnh Y Thư sinh năm 1952, tại Hà Nội. Viết văn, làm thơ, dịch. Tác phẩm đã xuất bản: Đời nhẹ khôn kham (The Unbearable Lightness of Being), tiểu thuyết của nhà văn Pháp gốc Tiệp Milan Kundera, tạp chí Văn Học xuất bản, 2002; Căn phòng riêng (A Room of One’s Own), lí luận văn học của nhà văn nữ Virginia Woolf, Tri Thức xuất bản, 2009. Người đàn bà khác, tập truyện, Thế Giới xuất bản, 2010. Hiện định cư tại bang California, Hoa Kì.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91398)
T răng non mới chớm lưỡi liềm, nhưng sao tôi nhức nhối lạ thường. Nhức từ bên trong, và cảm thấy cô đơn như chưa từng. Nấm mộ nhà thơ nhô lên, dưới ba thước đất là một nắm xương khô. Nhưng trên mặt đất này, thơ ông vẫn toả sáng những dòng đối chọi lại bệnh tật tàn khốc của ông bằng những niềm hạnh phúc hầu như không tưởng. Nhìn ra xa, biển tít tắp lấp lánh như dát gương. Dăm cánh buồm trắng những con thuyền câu về muộn nhấp nhô ẩn hiện.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 99753)
Á Nam Trần Tuấn Khải sinh năm 1894 tại làng Quan Xán, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định, mất năm 1983 tại Sài Gòn, thọ đúng 90 tuổi ta. Cuộc đời ông trải qua hầu hết những giai đoạn thăng trầm nhất, chứng kiến hầu hết những biến cố quan trọng nhất của lịch sử cận hiện đại Việt Nam. Ông cũng chứng kiến hầu hết những cuộc đổi thay của văn học hiện đại Việt Nam, từ sự ra đi của thơ Cũ đến sự xuất hiện của Phong trào thơ Mới, của Tự lực văn đoàn, đến các trường phái, trào lưu, khuynh hướng, chủ thuyết văn học cả tư bản và cộng sản gần suốt thế kỷ XX.
25 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106489)
... T ôi cảm thấy mình như Từ Thức trở về, không còn ai biết mình, nhớ ra mình là ai, đôi khi lại còn bị đối xử một cách bất thường. Những lưu luyến với quê hương càng ngày càng như những rễ cây khô cố bám víu vào nền đất phù sa hai bên bờ sông, chưa biết ngày nào bị nước cuốn trôi đi...
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91779)
“Đến bây giờ tôi còn thương mấy con ếch báo thức; chúng là những con ếch đầu đàn, ngủ đông trong hang, nấc lên tiếng gọi đầu tiên đánh thức đàn ếch chui ra khỏi hang mà vào cuộc sinh nở với mùa xuân. Nhưng các nhà "tiên tri ếch, kẻ đánh thức đồng loại" dậy đón xuân kia đã bằng tiếng ồm ộp của mình báo rằng: lạy ông tôi ở bụi này. Mấy tay bắt ếch chuyên nghiệp nghe tiếng kêu thức tỉnh đồng loại của dũng tướng ếch cách mạng kia bèn chộp chú liền, cho vào giỏ về thịt; vào giỏ rồi mà chú vẫn uôm uôm! Vẫn báo cho đồng loại dậy mau mà chạy đi, mà vọt xuống ao kịp trốn ... . " (Trần Mạnh Hảo)
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105925)
LTS : Nguyễn Thi Quyên, hiện là Nghiên cứu sinh ngành Văn học so sánh tại Đại học Strasbourg, Cộng Hòa Pháp. Câu chuyện về Trương Chi đã được tác giả viết trong một đêm mưa như gửi tiếng lòng về với quê hương xa xôi.Tạp chí Hợp Lưu trân trọng giới thiệu “Trương Chi” đến cùng quí độc giả và văn hữu khắp nơi. Tạp Chí Hợp Lưu
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105479)
P l ease help us to secure the immediate and unconditional release of Viet Khang
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 127470)
l à ngày em không còn nghĩ về anh nữa sự tự tin của anh không đủ giữ gìn những kí ức về nhau
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 41423)
Lời toà soạn: Mùa thu năm rồi, dưới sự bảo trợ của chương trình học bổng Fulbright của Hoa Kỳ,Giáo sư Tiến sĩ Trần Lê Hoa Tranh thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, TP-HCM/Sàigòn, đã có mặt tại Hoa Kỳ để thu thập chất liệu cho dự án nghiên cứu về các nhà văn nữ Việt tại hải ngoại. Trong dịp này, chị đã có dịp tiếp xúc với nhà văn/nhà báo Trùng Dương, cũng là một thành viên Fulbright của niên khoá 1990-91, và là một trong năm nhà văn nữ nổi tiếng nhất của nền văn học Miền Nam 1954-1975. Sau đây là cuộc nói chuyện giữa hai thế hệ văn học từ hai môi trường khác biệt, mà nhà văn Trùng Dương đã, với sự đồng ý của người phỏng vấn, dành cho tạp chí Hợp Lưu ...