“Hoàng Ngọc Thư nói về con đường văn chương chữ nghĩa của chị, cùng những nhận xét, đánh giá của hai nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc, Hoàng Ngọc Tuấn về tác phẩm của Hoàng Ngọc Thư.” (SBS)
tháng tư nỗi buồn trầm tích Việt Nam /
biển rộng sông dài /
một trời ký ức mênh mang sương khói /
một thời để nhớ /
và một thời để quên /
nhìn thế giới tràn lan biến động
mở tung cửa cho không khí ùa vào /
buổi sáng thoải mái /
nỗi hốt hoảng của người thức dậy /
da thịt hơi nhăn /
khớp xương hơi mỏi /
vẫn còn mùi của người trên chăn gối /
hình như đêm qua không có ác mộng và yêu tinh /
nhục thể ngủ yên và thú tính không trổi dậy /
Có lẽ, phải vào lúc sống một mình giữa không gian tối tăm, sau hai ngày cả mấy cha con bị xích tay vào trại tạm giam, ông mới sực láng máng nhớ đến cái khái niệm “Tư tưởng của Ruồi” mà một nhà báo nhà văn có số má từng nói với ông gần 10 năm trước. Nó được thốt ra, đúng hơn là được nhắc lại, giữa men rượu Tây hảo hạng do ông chiêu đãi tại một restaurant sang trọng bậc nhất Sài Thành, giữa các nhà văn nhà báo ông sưu tập được qua mấy năm kinh doanh vào quy mô khủng, mà trung tâm là tay nhà văn cộm cán từng kiếm nhiều tiền nhất của gia tộc ông và các doanh nghiệp nổi như cồn, có biệt danh “Ruồi Trâu” do anh ta tự đặt.
Đứng /
đổ bóng trên xích đạo /
Loè đôi cánh phủ quyết của hư vô /
Tia mắt ánh kim vô hoá học - không hoá trị /
Gương mặt - chuẩn nhiệt nóng chảy - vô cực /
Bàn tay - hoa vân - vô hình
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.