- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỜI TIÊN TRI CỦA GIÓ

25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34250)

angiang_3-_nhnam-content
 Ảnh Nguyễn Hoàng Nam


LỜI TIÊN TRI CỦA GIÓ

 

Gió đã nói với anh về căn phòng mệt mỏi của buổi giao mùa

khúc tiềm thức màu xám mọc lặng lẽ trên sự an nhiên

những dãy số nở dài mùa lúa trổ

sần sùi đêm

gió đã nói với anh về những nơi đã đi qua

tròng mắt rưng sậy lau chiều ngút lửa

những mụ đầm rô đào hài cốt vinh quang mục rữa

thằng già cơ ngoác miệng vỗ tay hời

canh bạc thua

bài thơ mất hút phía không lời

 

thành phố mang mùi buồn bài thơ mang mùi buồn những ngày đang sống nhuốm mùi buồn

anh cúi mặt giữa đêm mượt đen phù thủy

nét kiều mỵ của đêm đã không còn hấp dẫn

những đêm đồng dạng màu

những đêm đồng dạng sâu

phức cảm mọc cánh đầu lá úa

thôi đừng đập cánh chiều ngút lửa

bài thơ chết oan lâu rồi

đừng khai quật chi hầm mộ

niêm phong đi rồi ngủ tôi ơi.

 

Phương Uy

 

 

BÀI THƠ CHẾT NON

 

 

Trống vỗ âm khàn rè giọng

kèn nhị tỳ lửa ma trơi

lối về không âm vọng

bặt khứ hồi

tro lạnh

tóc xanh ngút lửa

độc bình - chân dung

ngày xanh không hẹn

lối mưa phùn

trắng màu hoa không hối tiếc

trắng phù dung

trắng câu độc thoại

hợp âm rè trắng muôn trùng

 

chiêm bao mùa khô

nằm nghe xương nóng

nghi thức ùn ùn nhịp bước

ngô non búng sữa khuôn tròn

nhịp bước ngày nào ù ập sóng

 

bài thơ tối nghĩa

ngôn ngữ què quặt chết non

dưới lòng sâu mộ địa

sọ

tẩy trắng

nước tràn.

 

 

 

Phương Uy

 

 

 

BÀI THƠ CHẾT NON II

 

Rồi cũng đến lúc không còn để nói

câu tiên tri nở trắng cánh phù dung

rồi cũng đến lúc không còn để đợi

khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng

 

 

Anh cúi mặt giữa thiên hà vạn kỉ

nghe trong lòng một khúc nhớ phôi thai

dẫu vẫn biết nhớ thương là xa xỉ

vẫn bâng khuâng trên lối nắng trôi dài

 

Ngày tháng lặng bên biển đời chật hẹp

gió mồ côi thổi buốt chiếc hôn thừa

câu thơ cũ không còn chi để mới

nghe buồn tênh về trắng cánh thoi đưa

 

anh ngồi ghép những vần chênh chao cũ

nắng tháng Năm thiêu buốt lửa mặt trời

bài thơ ấy đâu cần chi phủ dụ

đã qua đời giữa sến suá khơi khơi

 

 

Phương Uy

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 84286)
Đã 40 năm trôi qua, kể từ mùa Xuân-Hè rực lửa 1972. Trận đánh còn to hơn Điện Biên Phủ 1954 này—thí dụ như sử dụng tới hơn 90,000 quân, so với 40,000 trong trận Điện Biên Phủ—chưa được nghiên cứu tường tận. Một trong những lý do chính là tài liệu; chính xác hơn, thiếu tài liệu khả tín, và quá nhiều cung văn hay đào mộ. Trận chiến Quốc-Cộng 1945-1975 là một trận chiến bị ô nhiễm nặng hệ tuyên truyền kiểu Maoist—tức phe tự nhận “Cộng Sản” không thể thua, chỉ có thể toàn thắng, vô địch...Ở lần hiệu đính thứ sáu này, chúng tôi sử dụng tên thật các tác nhân CSVN hơn bí danh cách mạng của họ. Như Linov Nguyễn Sinh Côn thay vì Hồ Chí Minh, Phan Đình Khải thay vì Lê Đức Thọ, Nguyễn Thị Yến Sa thay vì Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Chấn mà không Trần Văn Trà, Phạm Văn Thiện, không Phạm Hùng, v.. v ..
21 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 35508)
"Nếu dưới góc độ tình nghĩa , sự phủ nhận những gì đã nuôi dưỡng mình thời trẻ là điều đáng trách thì nhìn từ góc độ khác - góc độ nhận thức chẳng hạn - sự từ bỏ những gì có thời mình đã ngoan ngoãn tiếp nhận đôi khi lại là điều đáng mong đợi. Lấy ví dụ như những người từng học ở Trường Plekhanov chuyên dậy quản lý kinh tế theo phương pháp kế hoạch hóa - tập trung bao cấp thì đạt điểm càng cao sau này càng dễ gây tác hại (!) khi làm việc trên thực tế. Họ chỉ có thể ăn nên làm ra khi “phản tỉnh”, ngộ ra một điều đơn giản : kinh tế thị trường là thành quả lớn lao của trí tuệ loài người."(Phan Hồng Giang)
21 Tháng Năm 201512:52 SA(Xem: 31724)
Em thật thà,hay cố tình không biết Thơ anh làm,đâu phải chỉ cho em Thơ không tội,tình yêu không có lổi Chỉ có lòng tin,em vội đặt nhầm
17 Tháng Năm 20155:10 SA(Xem: 31917)
…Tôi bước lên những bậc thềm mịn rêu, bước chậm, sợ mình sẽ bị trượt ra sau, cái ngã ngửa chẳng khác nào cái rớt xuống trần gian đầy ngỡ ngàng của hai chàng Lưu Nguyễn. Tôi chưa muốn thế, tôi đang muốn sống cõi phi thực kia với từng rung động e dè chậm chậm, để nghe chạm vào cánh cổng đã hoen rỉ tháng năm, và dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ ghê răng bởi tiếng rít của một cánh cửa lâu ngày không mở.
14 Tháng Năm 201511:28 CH(Xem: 31827)
Trăng đang vỡ trên ngọn đồi ký ức Bóng tim tôi vướng nhánh giao mùa Tiếng hát ai vỡ tràn đêm đắng Tôi vỡ vô vàn trong ánh trăng xanh
14 Tháng Năm 201510:01 CH(Xem: 30887)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Việt Thanh với lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng sẽ đưa chúng ta trở về nông thôn Việt Nam bằng những “Ao làng”, “Nắm lá ngày Đoan ngọ”, và lối đánh bắt cá độc đáo của rất ít người và bây giờ cũng không còn ai sử dụng nữa đó là “Bơi dể”. Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những tản văn của Nguyễn Việt Thanh.
14 Tháng Năm 20159:40 CH(Xem: 34845)
Chúng tôi lên Thăng Long Tết Ất Mùi, mặt hồ Dâm Đàm mỏng như ý nghĩ khoa cử trong đầu Kiệt. Kinh sư đầu triều Lý mang sắc đẹp bán khai dữ dội của những cánh rừng bàng chưa phát quang. Kiệt hay đứng ở bờ nước, mắt dõi theo những cuống sen già trôi quả quyết về hướng Cấm Đình. - Nay mai đỗ đầu tiến sĩ thì ngồi nhà mát ăn bát vàng.
14 Tháng Năm 20159:34 CH(Xem: 30973)
Trong số mười người chúng tôi bị bắt bởi chiến dịch khủng bố mùa thu tháng 9 năm 2008 thì Ông Nguyễn Kim Nhàn là người duy nhất hiện vẫn đang còn bị tù đày. Tôi thường gọi những người dân oan như ông, như chị Trần Ngọc Anh, chị Phạm Thị Lộc, vợ chồng chị Cấn Thị Thêu... là “dân oan hóa dân chủ” vì họ đã không chỉ dừng lại ở việc đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân và gia đình mình, mà đã tham gia vào các công việc, các phong trào đấu tranh vì Nhân quyền, Tự do và Dân chủ.
14 Tháng Năm 20155:55 CH(Xem: 33856)
Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN), đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy; đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản;
14 Tháng Năm 20155:36 CH(Xem: 34030)
Ngày 05.05.2015 nhà văn Võ Thị Hảo đã tuyên bố từ bỏ hội Nhà văn Việt Nam, cùng ngày tổ chức này gạch tên 9 nhà văn khác đang sinh sống tại TP Hồ Chí Minh trong phiên họp bầu đại biểu đi dự đại hội toàn quốc. Dân Luận (DL) đã trao đổi với nhà văn Võ Thị Hảo (VTH) về vấn đề mà chị coi là một vụ Nhân Văn Giai Phẩm mới...