LTS: Những bài thơ của nhà thơ Võ Việt Dũng trích từ tập "Cuối Đời Rồi Em Có Theo Không" (in chung với tác giả khác) tại Pháp cuối thập niên 80. TCHL Tâm sự cùng Nguyễn Du
" Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như "
Nói gì ba trăm năm Ngàn năm không tiếng khóc Ngày mai lẫn ngày xưa Thiên thu bạc màu tóc Xưa thương ai huyệt lạnh Người bỏ lên núi cao Đọc thơ vào cô quạnh Giờ đây còn âm hao Ta mấy năm trôi nổi Quê người chắc trắng xương Ba trăm năm tri kỷ Gặp nhau khúc đoạn trường Ta một đời hiu quạnh Gởi hồn lên núi cao Hét to vào xa vắng Nước mắt rơi phương nào ?
Nỗi lòng Từ Hải
Phút giây ta bỏ quên đời Ta cười Cho đẹp môi người dấu yêu Hiểu chi em hỡi ! Thuý Kiều Mặt trời đã lạnh bóng chiều hoang sơ Mất em tan nát cơ đồ ! Tiếc chi giấc mộng giang hồ bấy lâu Thương ai giòng lệ em sầu Hồn này nhớ mãi một màu mắt em
Lúc Kim Trọng trở về
Khi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương Lòng còn nói chuyện yêu đương Hoa đào xưa đó đâu Vương Thuý Kiều Lá rơi ngỡ bước người yêu Nhìn ra chỉ thấy quạnh hiu một vùng
Giòng thời gian
Có những giòng sông tên lãng quên Giòng sông chuyên chở những ưu phiền Tóc em xưa vốn nhiều mê hoặc Là một giòng sông đã ngủ yên
Ta với đêm trường
Ta với đêm trường nhìn nhau mãi Bóng tối dài như một ngày mai Thinh không ngã trên ta đứng thẳng Đã làm đau suốt cả hình hài
Bốn phương bao la một hồn quạnh quẽ Nghe đời mình chới với trên cao Đèn nhà ai xa kia chợt sáng Lòng thắp lên ngọn nến ước ao...
Đôi mắt nhìn sâu ngày đi đến Ta còn đây bát ngát niềm thương Ai mơ màng đêm dài lắm mộng Ta còn đây đối diện đêm trường...
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
Gió vi vu làm nền cho lời ca thánh: ...”Nhờ công ơn lân tuất của Chúa ta, Đấng đã từ cao cho 'Mặt trời mọc' đến thăm viếng. Và soi sáng cho những ai còn ngồi trong u tối và trong bóng chết, để dắt chúng ta trên con đường an lạc.
Hai mươi nhăm năm. Một phần tư thế kỷ. Khi nhìn lại chặng đường vừa qua của văn học Việt Nam, người ta nhận thấy do một tình cờ, một định mệnh hay một thần giao cách cảm ...
Sáng hôm nay ông Năm nhấp nhỏm ngồi đứng không yên. Hết ngồi xuống lại đứng lên. Ông bước chầm chậm lại gần cửa kiếng lớn phía sau nhà, nghiêng mình nhìn xéo qua cái hàn thử biểu để ngoài trời. Ông nhướng mắt rán nhìn cái màu đỏ của thuỷ ngân, coi nó lên xuống tới mức nào. Có thấy gì đâu, cái lằn đỏ nhỏ xíu, lờ mờ.
Thạnh móc trong túi ra một miếng vải được buộc túm chặt bằng lạt tre, cẩn thận gỡ sợi lạt. Một dúm muối hột đen bẩn hiện ra. Thạnh trân trọng, nâng niu múc, vừa chẵn được hai thìa, đổ vào bát của Tường.
Dực đã đi rất đỗi nhẹ nhàng. Dực đang chỉ chạm khẽ mũi giầy vào bậc thang gỗ. Cảm giác Dực đang bay. Bậc cầu thang nâu bóng mầu thời gian, nâu bóng rêu phong những kiếp người hình trôn ốc. Có người đang nhìn Dực, nhiều người đang nhìn Dực. Họ kinh ngạc trân trối ngóc đầu lên những bậc cầu thang gỗ.
Chồng tôi hành nghề kỳ quặc: Kiểm tra trí nhớ của con người. Lấy anh tôi mới khám phá, anh thường xuyên theo dõi những giấc mơ của mình. "Em có thai phải không?" Sau tháng đầu tiên Công đã dọ hỏi. Tôi lắc đầu tươi tỉnh. Giấc mơ đêm khuya còn sáng hồng bụ bẫm bắp chân hài nhi. Tôi biết chắc tôi chưa có mang, nhưng làm sao Công biết tôi đã nằm mơ thấy đứa trẻ? Sáu tháng hạnh phúc trôi qua như gió hắt mặt hồ.
Đến nay người mình thấy Tây học rực rỡ mà cái học của ta khi xưa mập mờ không rõ, sách vở không có mấy, liền cho cái học của ta không có gì. Đó là một điều mà các học giả trong nước nên chú ý mà xét cho kỹ, đừng để cái hình thức bề ngoài làm hại mất cái cốt yếu bề trong. Nho Giáo tuy không gây thành được cái văn minh vật chất như Tây học, nhưng vẫn có cái đặc tính đào tạo ra được cái nhân cách, có phẩm giá tôn quí.
Tin từ quê hương cho biết tin vui cuối cùng nguyên văn, “các vị lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế và Thành phố Huế đã hứa cấp... khoảng một ngàn mét vuông đất để xây dựng Khu lưu niệm” Trịnh Công Sơn. Tin cũng cho biết Nhà Nước, cũng như thân nhân Trịnh Công Sơn, không dính líu gì đến việc xây dựng và nội dung trưng bày khu lưu niệm này.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.