LTS: Những bài thơ của nhà thơ Võ Việt Dũng trích từ tập "Cuối Đời Rồi Em Có Theo Không" (in chung với tác giả khác) tại Pháp cuối thập niên 80. TCHL Tâm sự cùng Nguyễn Du
" Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như "
Nói gì ba trăm năm Ngàn năm không tiếng khóc Ngày mai lẫn ngày xưa Thiên thu bạc màu tóc Xưa thương ai huyệt lạnh Người bỏ lên núi cao Đọc thơ vào cô quạnh Giờ đây còn âm hao Ta mấy năm trôi nổi Quê người chắc trắng xương Ba trăm năm tri kỷ Gặp nhau khúc đoạn trường Ta một đời hiu quạnh Gởi hồn lên núi cao Hét to vào xa vắng Nước mắt rơi phương nào ?
Nỗi lòng Từ Hải
Phút giây ta bỏ quên đời Ta cười Cho đẹp môi người dấu yêu Hiểu chi em hỡi ! Thuý Kiều Mặt trời đã lạnh bóng chiều hoang sơ Mất em tan nát cơ đồ ! Tiếc chi giấc mộng giang hồ bấy lâu Thương ai giòng lệ em sầu Hồn này nhớ mãi một màu mắt em
Lúc Kim Trọng trở về
Khi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương Lòng còn nói chuyện yêu đương Hoa đào xưa đó đâu Vương Thuý Kiều Lá rơi ngỡ bước người yêu Nhìn ra chỉ thấy quạnh hiu một vùng
Giòng thời gian
Có những giòng sông tên lãng quên Giòng sông chuyên chở những ưu phiền Tóc em xưa vốn nhiều mê hoặc Là một giòng sông đã ngủ yên
Ta với đêm trường
Ta với đêm trường nhìn nhau mãi Bóng tối dài như một ngày mai Thinh không ngã trên ta đứng thẳng Đã làm đau suốt cả hình hài
Bốn phương bao la một hồn quạnh quẽ Nghe đời mình chới với trên cao Đèn nhà ai xa kia chợt sáng Lòng thắp lên ngọn nến ước ao...
Đôi mắt nhìn sâu ngày đi đến Ta còn đây bát ngát niềm thương Ai mơ màng đêm dài lắm mộng Ta còn đây đối diện đêm trường...
Thứ Tư, 18/5/2022: Ngày 84
Thật khó ngỡ cuộc xâm lược Ukraina của tập đoàn thực dân mới Vladimir V Putin đã bước sang ngày thứ 84. Mười hai tuần chiến tranh trên truyền hình, báo chí online, cùng các video social media với đại đa số nhân loại, nhưng là 84 ngày, 84 đêm máu, nước mắt, đổ nát, chết chóc, đau khổ, đói ăn, thiếu nước, không đèn điện, không gas sưởi của hơn chục triệu dân Ukraina đã và đang bồng bế, giắt dìu nhau rời nhà cửa, xóm làng nổi trôi trốn trảnh tiếng tru rít của pháo, bom, hỏa tiễn, phi cơ đủ loại, đủ kiểu. Và, cho tới tối ngày thứ 84 này, viễn ảnh kết thúc chiến tranh vẫn xa vởi. 959 chiến binh Lữ đoàn 36 TQLC Ukraina tại Azovstal, Mariupol, đã buông súng đầu hàng, rời bỏ địa ngục trần gian sau 82 ngày kháng Nga. Nhưng chết chóc, đổ nát, khổ đau chỉ có dấu hiệu gia tăng.
Những tác phẩm do TẠP CHÍ HỢP-LƯU xuất bản:Hiện có bán qua hệ thống Amazon phát hành toàn cầu. Và SÁCH MỚI CỦA NXB TẠP CHÍ HỢP-LƯU 11-2019
Hiện có bán qua hệ thống phát hành LuLu.com.
Petrus Key, sau này đổi thành Petrus Trương Vĩnh Ký, P.J.B. Trương Vĩnh Ký, Sĩ Tải Trương Vĩnh Ký, hay Petrus Ký, thường được coi như một văn hào của miền Nam dưới thời Pháp thuộc. Có người xưng tụng Petrus Key như “đại ái quốc,” “đại học giả,” “bác học,” thông thạo tới “26 thứ tiếng.” Dưới thời Pháp thuộc (1859-1945, 1949-1955), rồi Cộng Hòa Nam Kỳ Quốc (1/6/1946-15/5/1948), Quốc Gia Việt Nam (1/7/1949-26/10/1955), và Việt Nam Cộng Hòa (26/10/1955-30/4/1975), người ta lấy tên Petrus Key (Ký) đặt cho trường trung học công lập [lycée] lớn nhất ở Sài Gòn, đúc tượng để ghi công lao, v.. v... danh nhân này. Với chương trình giáo dục tổng quát nhiều hạn chế (nhắm mục đích ngu dân [obscuranticisme] và ràng buộc trâu ngựa [cơ mi]),[1] được đặt tên cho trường công lập lớn nhất miền Nam là vinh dự không nhỏ; vì nơi đây chỉ có con ông cháu cha cùng những học sinh xuất sắc được thu nhận, qua các kỳ thi tuyển khó khăn.
Dù sao em vẫn cảm ơn anh. Nếu quay lại từ đầu, em vẫn làm như vậy. Em đã sung sướng đến nhường nào khi được cùng anh bay lên miền hạnh phúc. Anh biết không, giờ đây, trong từng hơi thở, trong mỗi giấc mơ, em vẫn đang bay lên, bay lên cùng anh khi em sống lại những giây phút đó.
Này con /
còn vụ viết lách, báo chí kia /
các ông, các bác đã dựng mốc /
cho con ngồi xe "102, 103 city" thỏa chí rong đường 216 thần tốc /
vậy cứ thế mà phi /
miệng ngậm, tay đếm tiền /
chân thọc đất vàng /
bụng bị, bút múa, /
tà tà tiến, phải đạo sẽ ôke /
chớ đừng lăn tăn /
làm phận cừu dolly /
trăm đứa ăn cùng một đầu vào /
thành đầu ra phải thế
I. Mấy câu hỏi, đúng hơn là những ý tưởng như bâng quơ, có gì hơi cổ lỗ, song vốn nằm sâu trong tiềm thức và có khả năng đánh thức sự lười biếng của tư duy giữa bao lo toan bề bộn đời thường lắm khi thấm máu và nước mắt: “Vì sao tôi viết“, “Văn học có ích gì cho xã hội?”, “Ngày hôm nay, văn học có cần thiết lắm không? Cần cho ai?”, “Văn học với thực tại xã hội?”, “Điện ảnh cần gì ở văn học”, v.v.
Mùa trăng, với chúng tôi chỉ có một ngày duy nhất. Đúng rằm, phải đúng ngày 15.
Nghe cứ như ngày của cúng bái khói hương, với hoa trái cùng tiếng chuông chùa trong những chiều lao xao, đình đám...
Nhận được tin buồn
Nhà thơ-Nhà văn Hoài Ziang Duy
Sinh năm 1948 tại Châu Đốc- Việt Nam
Tạ thế ngày 1 tháng 6 năm 2022 - tại tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ
Hưởng thọ 75 tuổi
Nhận được tin buồn hoạ sĩ Rừng- Nguyễn Tuấn Khanh
(Viết văn với bút hiệu Kinh Dương Vương, làm thơ với bút hiệu Dung Nham)
Sinh ngày 14 tháng 3 năm 1941 tại Nam Vang, Cam-pu-chia
Tạ thế vào ngày 8 tháng 6 năm 2022 tại Nam California, Hoa Kỳ
Hưởng thọ 81 tuổi
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.