- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thế Giới Của Những Giấc Mơ Với Thơ Phương Uy

05 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 38875)

espace_inconnu_1-phannguyen_95-content
 Espace inconnu 1- tranh Phan Nguyên


NGÀY KHÔNG CÓ CHÂN TRỜI


Lột màu đen khỏi đêm
ngôn ngữ chạy đua cho đến lúc kiệt cùng hơi thở
rụng lại cuối đường đêm trắng
rát gió nụ hôn sót bên thềm

táo vườn thiêng không ngọt đến bây giờ
em đã ném lên trời những đọt xanh non mưa
tôi ngồi nhặt chiêm bao rụng cuối bờ mộng mị
đáy mắt cạn khô khát cuống họng ngày rêu phủ
giấc mơ vượt thoát thiên đường
 
lột nỗi buồn ra khỏi lớp da ngày
thời gian trong trần truồng có vui giả tạo?
em tẩm ướp hồn mình trong nắng mới lóng lánh
này là nắng vừa lên

tái nhợt một tiếng cười vừa chớm mổ vỏ
đã vội nở sớm trong mong manh
tôi giễu cợt những người đi mượn tiếng khóc
để hôm nay bị đòi nợ một nụ cười

nỗi buồn liệu có thể xóa trắng bằng nút thời gian
khi giọt nước mắt dù có bốc hơi
hay vẫn còn loang trên mặt bàn vết ố?
mưa nhảy vũ điệu loạn trên đá thấp xanh

tôi ngồi tháo gỡ chiếc áo tầm gai đan kín cơn mơ
gió thổi qua tiếng thở dài
âm âm vực tràn bất hoại
ngày trần truồng , thản nhiên đứng ngó trăm năm

Phương Uy
 

DI NGÔN CỦA K



K đã từng nói với tôi về nỗi hãi sợ thời gian
trong một sáng mùa đông vừa chớm
khi cơn mưa vừa hé những tia nắng đầu tiên
K đã sợ cho sự úa màu bạc tóc
K sợ những giấc mơ
những bài thơ cũ đâm kí ức đau nhói
vệt nước mắt lăn trong cơn mơ hờn dỗi
mỏng như xác bướm ngày hôm qua

 
K đã từng nói với tôi về ám ảnh lặng im
khi trên màn hình ti vi trôi vùn vụt những thét gào đặc quánh
máu chảy từ tiếng cello
khi K cùng tôi lần qua những bậc thang tối và ấm
ngực buốt đau
nghe sợi tóc vừa rụng rơi theo khúc nhạc buồn

Tôi đọc thấy K trên bài thơ ngày hôm qua
lang thang cơn gió mặt trời mất ngủ
K lướt qua đám đông ngập sắc màu bằng ảo hình của bình minh mùa cũ
K nói đừng để những giấc mơ bị ố vàng
trong rối rắm cuộc người lạnh lẽo tro than.

Phương Uy
 

BƯỚC NGÀY QUA BÓNG NƯỚC



Ngày trôi mòn vẹt
âm điệu cũ
đường link cũ
kí tự nhập sai
không tin nhắn phản hồi

cơn khó thở
vỡ dần trong khoảng tối
câu thơ bệnh tật chập chùng rơi
ngày cột mặt trời không im lặng

những câu thơ giờ không còn hướng lối
lần mò từng bước chập chững
những câu thơ bị bịt mắt
thảng hoặc câu nói mớ
giữa giấc ngày ảo dụ một niềm tin

ngày lên cơn động kinh gió
hài cốt thời gian mục rữa
câu thơ bặt câm bẩm sinh tự thuở chào đời
tôi ngồi rù quến tiếng nói

từng phiến thanh âm cũ nát
dửng dưng một sự chối từ
những con chữ khỏa thân
vẽ chân dung một ngày vắng mặt

mông má vú vê tiền kiếp
tràn ngập màn hình ba bảy độ âm
trên đốm da ngày bạch tạng
đám sao vàng già nua
chờ ngày tự tận
đã qua đời

Phương Uy



CỬA ĐÊM



Anh chọn đêm làm tình nhân
ngày chiêm bao em về ngự
ảo ảnh xuân cuối cùng
nếp gãy ngày xa
mảnh mưa cũ nhảy múa thét gào giữa đêm huyền hạ
nức nở bay qua từng ô cửa xanh xao
 
Anh chọn đêm làm cô đơn
lội ngược con đường nghe lời gió hát
niềm thinh lặng
cháy kiệt cùng một vũng thanh âm
vành môi im tiếng
 
Anh chọn đêm làm hành trang
mang theo trên hành trình phù phiếm
ngày trôi bâng quơ
mặt trời nóng rát trên đầu
nắng mỏi mệt
cơn đau chập chùng

anh đã nhờ đêm đắp giùm giấc mộng
những tấm ngày lạ mặt vừa rơi
bên kia
em xa ngút một góc trời
ngày thất lạc
đêm tìm nhau
hút mắt
giọt nước mắt qua xác ngày rã trắng
Chôn nỗi buồn rực rỡ trước cửa đêm.


Phương Uy


MƯA SÁNG....


Sáng nay mưa về giữa hạ
Ngày xuân chấp chới xa rồi
Sáng nay nghe lòng buồn lạ
Giữa mùa sao vẫn đơn côi?
 
Em xa kể từ mùa ấy
Tháng năm đi mãi không về
Nỗi nhớ kéo dài tít tắp
Bao giờ ra khỏi cơn mê?
 
Chụm tay hứng dòng nước mắt
Tơ trời vương vấn theo mưa
Còn đâu khúc tình dìu dặt
Nhói lòng - yêu dấu xa xưa
 
Sáng nay giữa mưa thấy lạnh
Giật mình - hương cũ phôi phai
Mưa về giữa ngày hiu quạnh
Ngoài sân rêu phủ dấu hài.....

Phương Uy

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 121828)
Không ai biết tại sao giữa dòng sông ấy lại nhô lên một bãi đất. Rồi cũng không ai biết người ta đến đấy ở từ bao giờ. Họ chia đều những khoảng đất, họ trồng ngô, trồng rau xanh rì, họ dựng nhà họ nuôi con. Họ không nuôi đàn ông. Con họ nuôi chó, nuôi mèo.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 102999)
Giáo sư Anatoli A. Sokolov, hiện công tác tại Đại Học Phương Đông, là một chuyên gia nổi danh về Việt Nam.
01 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 108282)
Hoàn hơi bị ấm đầu, cho nên để phân biệt với những Hoàn khác, người ta gọi Hoàn là Hoàn âm lịch. Vì âm lịch Hoàn lấy vợ muộn- mãi đến năm Hoàn đã ở cái tuổi 37, lão Thủ (bố Hoàn) mới lo được vợ cho Hoàn.
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 96986)
Người đang đứng trên sân khấu, hay đang đứng trước màn hình với bao ngọn đèn sáng chói nhất không phải là D của quãng trời thơ ấu mà là Don Hồ. Hai người khác biệt nhau lắm! D mà Trúc quen biết khi xưa, rất nhút nhát và... ít nói.
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 130814)
Lũy bắt Phượng Vỹ "làm tình với Lũy như một con điếm"
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 121869)
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 111365)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 118171)
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 46741)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
30 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 76469)
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?