- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA VỌNG TƯỞNG TRONG THƠ PHƯƠNG UY

29 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34743)


 phuong_uy_-photo
 Phương Uy



NỐT HƯƠNG CUỐI MÙA

 

Tôi muốn ru em giữa một chiều tháng Ba ngập nắng

cơn gió không biết mỏi mệt giật tung những cuống lá trên cây

cà phê chiều lẳng lặng

choáng nốt hương em

 

tôi muốn ru em giữa đêm sâu nội thị

hành lang hút sâu lồng lộng tiếng gót giày

căn phòng âm u không mở cửa

vẫn lọt lại trên tường tiếng động cơ ầm ì

bên cửa sổ

xác hoa còn đọng lại sau đợt gió thiên di

 

tôi từng ước thấy mình cùng em thức dậy bên ô cửa tràn ngập gió

nơi đường chân trời không biến mất vào đêm

nơi khứu giác kiệt quệ được phục sinh giữa đồi hương thảo

ánh trăng mang theo mùi hoa sứ chông chênh

 

tôi muốn kể em nghe về khu vườn dát vàng xác điệp

nơi cánh me sao hồng ửng trong đêm

nơi đóa ngọc lan ngập ngừng sương ướt

nơi khuôn mặt người không có vết chân chim

 

tôi đã không thể thì thầm bên em lời tình yêu màu trắng

đốm nến nhỏ trên bàn còn cháy đến kiệt cùng

tôi đã không thể ngăn những cơn mơ gieo mình xuống vực

mưa mang vũ điệu

rất buồn

 

tự ải lúc em đi

tôi đã chạy hụt hơi trong giấc mơ màu huyết dụ

mặt trời tháng Ba âm ỉ lăn về phía u trầm

những cánh gió nhìn tôi cười tê dại

bình an là không thật

sao lòng người còn cứ trầm ngâm?


rời khỏi cơn ám ảnh tháng Ba

tôi vớt nắng về hong khô nước mắt

để đừng chảy ngập ngụa vào câu chữ

trong căn phòng nhỏ không người

tiếng bàn phím đổ rạt rào như hàng cây rũ nhựa màu rêu

 

Phương Uy

 

 

 

RÊU XƯA

 

Sót lại mùa rơi vàng mắt lá

rêu xanh chập chững ngó hiên đời

chiều nay giữa tiếng chim tình tự

thảng thốt lan nhanh khúc đau rời

 

Sót lại ngày xuân buồn như tết

bên hiên còn thắm đóa khôi nguyên

sao để chiều xưa xa biền biệt

phong linh chừng trắng gió qua thềm

 

Sót lại phiến âm trầm ngày cũ

tháng chạp buộc ràng ngẫu nhiên em

nhợt nhạt khô trăng chiều ảo giác

khắc khoải loang mình bữa nhậu đêm

 

Sót lại giữa mùa hình nhân mới

khéo khôn mặt nạ trả cho đời

chiều nay đứng giữa đồng thoại gió

lần tay tìm chút sót xuân ngời...

 

Phương Uy

 


TỤNG CA CHO HOÀNG HÔN

 

Anh tháo hoàng hôn khỏi đường chân trời

bằng bình minh sợi tóc

cũng không tháo được đêm đen

trong dòng kí ức chảy tràn rực rỡ

 

Cơn gió ốm đau

trầy xước trên ngón tay long lanh

những ngón tay nuốt lạnh đang bò trốn vào bóng tối

từng đêm giật mình

 

Lúc sáng, một lũ chim không chịu hót

khi các giác quan mưa khuất mặt

chúng đã di trú về phương Nam

em di trú vào cơn mê mặn mùi cổ tích

chuyền dẫn chất im lặng vào cơ thể tôi

ú ớ buồn rợp người

 

Trên những chiếc lá non sáng nay

mảnh trăng đã không còn lưu trữ

lọt thỏm vào vùng tối

im lặng cháy

 

Cứ để ngày trôi qua chậm xám như thế

kìa cơn gió lạnh ám muội một nỗi đau

và câu kinh vốn dành cho tình yêu

lại tụng ca cho một buổi ngày vừa sập tối.

 

Phương Uy

 


VỌNG TƯỞNG

 

Vọng tưởng từ ngàn khe suối sâu mùa cũ

rong xanh có còn xanh?

rêu lập lờ lục bình ngày nứt nụ

người trôi mặt nạ đứng nhìn

 

âm thanh khứ hồi không vọng tiếng

thiên hà ngập rác hoa tung hô

em đừng để thơ đỏ mặt

khi ngập trong than khóc xô bồ

 

a dua nu nần thịt bắp

tro bụi hẩm lạnh sau cuộc tàn

để lại những nấm mồ khô

đừng mị ngôn lời văn khốc

 

tay già từng ngón cào cấu giữa hư vô

em đừng để tôi đỏ mặt

sao sáng không thể cháy bằng năng lượng thiên hà khác

mượn những nỗi đau tắt lụi

 

ngày siêu âm chập choạng

ngấm vào niềm vui hôm qua chút vọng tưởng tan chảy

khi trong cơn co quắp của giấc mơ

trái tim còn hát được một nhịp thật thà

 

để giấc mơ hờn dỗi một mình

 

Phương Uy

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 20159:19 CH(Xem: 26928)
Hay là mình thử yêu thật đi anh / Bắt đầu từ thế giới của anh, của em / Bắt đầu từ một hành tinh nào đó / Nơi tình yêu trở thành điều thiêng liêng không nhuốm màu của gió /
18 Tháng Mười Hai 20153:37 SA(Xem: 29134)
Khi chúng ta không còn online/ Trong mùa Giáng Sinh này / Thành phố vẫn ngủ và thức dậy / Một nơi không còn nghe thấy tiếng gà gáy / Em chỉ cảm nhận được lời cỏ cây / Xanh trong lời anh từng nói / Nhớ em /
18 Tháng Mười Hai 20153:13 SA(Xem: 27805)
Mọi thứ đều trở nên vội vã em lật lại ngày bao dung để chúng ta cùng già đi trong ngàn năm tuổi đợi chờ rong ruổi anh sẽ kể cho em nghe thật nhiều về lá thu chẳng kịp vàng năm ngoái em lật lại ngày khỏa lấp những mạc ngôn
18 Tháng Mười Hai 20153:00 SA(Xem: 27843)
/Mai mốt rồi thôi buồn cũng cũ / Mộng chút rong rêu phủ lại mình / Rồi cũng ngày qua mùi gió chớm / Trong tàn thư cũ mùa đau thương /
18 Tháng Mười Hai 20152:49 SA(Xem: 26040)
Em muốn chết một thời gian? / Cho trái tim không còn yêu thương nhớ nhung rạo rực / Em muốn cất trong trái tim mình giấc ngủ thật sâu / Em mang vào cõi nhiệm màu /
17 Tháng Mười Hai 201512:10 SA(Xem: 30110)
Yết giá mình bằng ba bài thơ / Đừng đòi nhau chùm hạt dẻ / Những bài thơ buồn như ngày Em Nắng Trời tạ thế / Hay cũng có thể buồn như hoàng hôn chú mục đồng bên sông /
14 Tháng Mười Hai 20153:07 CH(Xem: 31596)
Nhà văn Phùng Nguyễn, tên thật Nguyễn Đức Phùng, sinh năm 1950 tại Quảng Nam, là anh cả trong một gia đình đông anh em. Học xong tiểu học trong một làng quê, năm 1961 cậu học sinh Nguyễn Đức Phùng thi đậu vào lớp Đệ Thất trường trung học Trần Quý Cáp, Hội An. Ba năm sau đó Phùng theo gia đình vào Sài Gòn 1964.
13 Tháng Mười Hai 20152:14 SA(Xem: 29620)
Cợt đùa theo lời vấn an em / MỈm cười cố che niềm bối rối / Vùng đất chiêm bao anh tưởng nhầm đất mới / Buổi chiều ngồi nhìn hoàng hôn trên cánh bay /
08 Tháng Mười Hai 201512:36 SA(Xem: 27639)
Anh viết cho em / thân phận thời đại chúng ta / những cặp mắt ngày nhắm đêm mở / chằ/m chằm nhìn về quá khứ / không cho tương lai thở / những gốc cây bứng rễ / èo uột sinh sôi trên vùng đất mớ /
28 Tháng Mười Một 20153:58 SA(Xem: 29658)
Thời gian không là liều thuốc chữa tương tư / Thời gian chỉ làm tình yêu thêm nếp gấp / Những năm tháng tưởng quên / Cứ tăng dần từng số đếm /