- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chùm thơ mới của Nguyễn Hữu Hồng Minh

09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35377)


a_nhh-minh1-content

Nguyễn Hữu Hồng Minh - ảnh Đạo diễn Lê Văn Duy




MƯA BIỂN CẤM


Điều anh muốn nói sáng nay

Khi khỏa thân em vẫn còn hấp dẫn

Đầy sức quyến rũ


Anh trót mê vẻ đẹp vũ nữ

Tuyệt tích không giới hạn

Những bờ mông Ban-tích

Bờ môi hoang mạc Sa-ha-ra

Mún chuông tháp cổ Tây Tạng

Hay cặp mông ngựa chàng Apolinaire

vỗ hoài không biết chán

Chú tôm với cách đi giật lùi

Khám phá vườn địa đàng


Điều anh muốn nói sáng nay

Trong chiếc eo thon còn đầy đặn bí mật kia

Là cái tổ con tò vò

Hay ổ kén tằm

Thiên thần xinh xắn nào mượn ngủ hôm qua

Một ngày sâu hóa bướm bay lên

Chàng hoàng tử thăm nhà chúng ta ngỡ một đêm và ở lại

Anh nhìn con lớn từng ngày

Thương yêu mãi mãi...


Điều anh muốn nói sáng nay khi vòng tay ôm em

Một bể chứa? Một đại dương?

Một vịnh cảng oi ả những con tàu đang nằm thở?


Như anh

Con cá mắc lưới

Chờ tia chớp giật lên

Mưa trên biển cấm


Thủ Đức, 10.1.2014



TƯỜNG VI XANH


Căn phòng nhỏ

Em & con. Tiếng cười rúc rích trẻ thơ

Vòi nước ấm...

Ánh đèn vàng thân thuộc của anh

Từ bao giờ, từ lúc nào anh yêu?


Trang sách tiếp tục từ nếp gấp dở

Tiếng đàn mỏng tang bài hát cũ quá dày

Bụi lữ thứ rũ đường xa

Hình dung quen - quên mệt nhọc

Ơi hoa tường vi vẫn nở dưới chân ta...


Anh đã về giữa đêm khuya khoắt

Bậc thang ngếch đợi dấu chân

Hồn thắm tươi trên sắc gạch già...

Mãi mãi những câu thơ ngân vọng...


Ngày mai mới tinh, lần đầu tay ta lật mí...


Sài gòn, 12 giờ khuya 12.1.2014



QUÁN TRẦM TRÔI


Ở đó, tôi đã từng đến

Ngồi với anh và bạn bè

Ở đó, em đã từng cho anh ước mơ hy vọng


Ở đó chúng ta ngắm cuộc đời ngoài cửa sổ

Xôn xao trong bình lặng

Ly cà phê đậm chất Sài Gòn xưa

Dàn âm thanh Hi end, dĩa hát cổ

Những tấm ảnh lưu dấu một thời


Tuổi năm mươi sao như mây sáng

Thời trẻ tươi đã qua

Trong lòng ta là những con cá chết...


Bập phà khói thuốc

Hút ngấu như tiếc nuối

Hiền lành cười bâng quơ

Tôi như chờ đợi điều gì!

Anh như trầm mặc điều chi

Tháng năm trầm trôi lơ đãng...


Ở đó

Một ngày tàn như giấc mơ

Một chỗ ngồi neo vào bóng tối

Một chỗ ngồi như còn giăng mắc giữa không gian...


Em ở đâu?

Người đã cho tôi nỗi đau và hy vọng?


Sài gòn, chiều nghe tan rã, 3.1.2014


BUỒN ĐỒNG TIỀN


Nhiều lúc buồn quá

Không dám nói to

Sợ em cũng buồn theo anh


Anh buồn cỡ nào cũng không sao!

Em buồn một chút là anh lo

Bến đã gập ghềnh lấy đâu bờ neo sóng

Anh biết về đâu giữa mùa biển động...


Thôi thì như một cơn gió

Một hơi thở nhẹ thoáng đãng mây trời


Trên má em

Buồn ơi, hãy đầy lúm đồng tiền...


Sài Gòn, 9.1.2014


Nguyễn Hữu Hồng Minh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 103533)
V ới thơ của Hồ Xuân Hương ngày càng được thế-giới quan-tâm và biết đến, một vấn-đề dai dẳng trở lại: Đâu là những bài thơ đích-thực của bà? Có nhiều cơ-sở để cho chúng ta trở lại vấn-đề. Một là trong tác-phẩm mà cho đến nay thu thập được nhiều thơ chữ Nôm nhất gán cho bà, cuốn Phát hiện mới về Hồ Xuân Hương [1] do Giáo-sư Nhan Bảo, một nhà giáo Trung-quốc dạy tiếng Việt ở khoa tiếng phương Đông thuộc Trường Đại-học Bắc-kinh (trước khi ông về hưu), nhiều bài trong số 203 bài thu thập trong đó rõ ràng là không phải của bà.
25 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 100380)
T rong bóng tối, bàn tay Phil bỗng to lớn dị thường. Những ngón tay có phép thuật làm bụng nàng co thắt. Lưng nàng sâm sấp, hơi thở đứt đoạn, mồ hôi rịn ra khắp thân thể. Nhàn với. Toàn thân Phil như sắt nguội. Lặng ngắt. Nhàn víu. Khoảng đêm trống rỗng, lạnh toát. Rồi một trời tuyết bất thần ập xuống. Nhàn trôi bồng bềnh trong tiếng tuyết đêm rơi rơi. Nhàn nằm bất động trong bóng tối, dưới tấm chăn lông ngỗng mềm ấm. Chung quanh nàng không một âm thanh, chỉ còn hai bàn tay to lớn dị thường của Phil mê mải.
23 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 108496)
C húng ta không đoạn cuối  Chúng ta không bắt đầu  Trăng Atlanta lung linh Đi cho đến bình minh ...
23 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 90599)
N hững nhà nghiên cứu mới đây cho biết rằng dùng sữa chua yogurt có thể làm hạ áp huyết nhưng dùng sản phẩm gạo có thể nguy hiểm vì nồng độ thạch tín cao.
22 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 88145)
C ách đây hơn 20 năm, Bảo Ninh mô tả chiến tranh như một bộ máy nghiền nát tất cả, trừ tình yêu. Nguyễn Bình Phương tiến thêm một bậc: chiến tranh nghiền nát cả tình yêu chỉ để lại tội ác, không cho con người một hy vọng nào...
22 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 108806)
T ôi đến thăm anh một chiều mưa Huế. Nói chính xác là một chiều mưa rằm Huế. Trời xầm xì và mưa lách nhách. Lá cây ướt đầm...
27 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 106060)
Người Việt chúng ta thì ai cũng biết hột vịt lộn là gì, nhưng đối với giới trẻ và người Tây Phương, thì theo như ông Miguel Trinidad, trưởng tay đầu bếp và là một trong những người chủ tại Maharlika, một nhà hàng Phi Luật Tân ở thành phố New York, mô tả đây là trứng vịt có từ 11 đến 14 ngày từ khi được ấp trứng và là một món đặc sản tại Phi Luật Tân.
22 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 106788)
L ịch sử Việt Nam có không ít những nhân vật lớn với tầm vóc tạo dựng thời đại mà cuộc đời của họ tự nó đã là những pho tiểu thuyết. Song rất tiếc, cho đến nay tiểu thuyết lịch sử Việt Nam mới chỉ dừng lại ở sự khai thác có tính chất minh hoạ lịch sử về một vài giai đoạn và một số khía cạnh của những nhân cách văn hoá lớn này...
22 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 105384)
K hi tôi viết những dòng chữ này, thì ở Nam California gia đình và thân hữu của nhà văn Nguyễn Mộng Giác đang tiến hành những nghi thức cuối, tiễn anh về nơi an nghỉ cuối cùng. Trước đây gần hai năm cũng tại địa điểm này, cũng những thân hữu này, đã tiễn đưa nhà văn Cao Xuân Huy trong chuyến đi chót cùng của đời anh. Nguyễn Mộng Giác là Chủ nhiệm kiêm Chủ bút đầu tiên và Cao Xuân Huy là chủ nhiệm kiêm chủ bút cuối cùng của tạp chí  Văn Học ...
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 107272)
N guyễn Mộng Giác sinh năm 1940 tại Bình Định, trong một gia đình gồm 7 anh chị em. Ông là người con thứ hai. Cha ông, một nhà giáo trong thời Pháp thuộc, thưở nhỏ ông cắp sách theo cha đi nhiều nơi vì thời gian đó nhà giáo luôn được thuyên chuyển công tác liên tục. Ông thừa hưởng nếp sống mô phạm từ cha mình.