- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ HÀ DUY PHƯƠNG, NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẺ THƠ

05 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 51940)

 

nguyen_trong_khoi-_haduyphuong-content

Tranh Nguyễn Trọng Khôi

 


 

ĐỂ MẶC NỖI BUỒN

 

khi Thơ không vui cứ để mặc nó buồn

như cô bé ở truồng thích tắm mưa thuở nhỏ

dường như có điều gì đó

sắp sửa trong veo

 

sau khoảnh khắc ban đầu rất chật

là tiếng nấc

là hút sâu

Thơ từ đâu?

Thơ đến đâu?

đêm rời rã đỉnh mùa bấu chặt

trong mắt em tình yêu vuốt sắc

 

loài dơi thôi đập cánh treo ngược hình hài

trình diễn thứ nghệ thuật sắp đặt kệch cỡm lên bóng tối bình yên

trong mắt Thơ mùa nghiêng dốc máu

cô bé ở truồng

tắm với nỗi buồn đỏ thẫm mưa mau

 

hdp

 


ĐỂ LÀM GÌ?

 

Người đàn bà dấn thân vào đêm

chửi thề quá khứ

Bóng đêm tư lự

"Cái khờ khạo đàn bà!"

 

Vết nứt trên gốm cổ muốn oằn mình mà nghe rạn vỡ

Để làm gì

- tiếng lạo xạo thời gian?

 

HDP


ƯỚC MUỐN

(riêng TK)

 

"Anh muốn trần truồng nằm trên Thơ em!"

- Nỗi buồn hét vào đêm hờn dỗi

Tôi ôm Thơ lang thang

Suốt chiều dài giấc ngủ

trầm uất chưa tan

Biết làm sao bay lên trên đôi cánh của Thơ

Tôi đã trọn hao gầy

Lòng sầu như thân cây

mục dần từng thớ gỗ

Tôi vùi mình vào đêm

Mặc nỗi buồn hờn dỗi

Hồn tôi ngôi mộ tối

chôn sống yêu thương

"Em muốn trần truồng nằm trên thân anh!"

- Tôi nói với nỗi buồn

Thơ vừa chạy trốn

HDP

NẰM LẠI VỚI HOÀNG HÔN

Tôi hay thắc mắc tự hỏi

không biết mình sẽ làm gì với quãng đời tắt kinh?

Làm tình thì tình quá

Làm tội thì tội quá

Đày đọa bấy nhiêu cũng đủ rồi

Liệu có nổi?

Tôi muốn nằm lại với hoàng hôn

một ngày tôi không còn trẻ nữa

Nằm yên không trở mình

Không đợi đêm tới- ngày mới

Không nuối tiếc bẻ ngược mặt trời

Không cố trượt lùi khao khát

Chỉ nằm như thế

Bất động vào nhịp thở mênh mông

lần cuối

Tôi muốn lịm tắt ngay đỉnh đời

rực rỡ hoàng hôn

HDP


NẾU MẶT TRỜI KHÔNG LẶN

(cho người tôi đang yêu & kế tiếp...)

Có những ngày bỗng dưng tôi chán

Chán

- Chán

- Và chán

Mọi thứ đều nhạt nhẽo vô vị

Tôi thẫn thờ

chìm sâu trong mênh mông trống rỗng

Chán

- Chán đến độ không còn gì chán hơn

Tôi tiếp tục chán luôn cái chán của mình

Chán đến tận cùng

bủa vây trì trệ

Và rồi

trong khoảnh khắc thức tỉnh

Tôi sẽ cuồng điên vùng dậy

yêu thích hân hoan...

(Như một hiển nhiên

yêu rồi sẽ chán

Nhưng

phải yêu rồi mới chán

Phải có cái để yêu thì mới có cái để chán)

Khi sự chán đi đến tận cùng

tôi sẽ tìm cái và tìm cách để chán

Tôi sẽ yêu thương một ai đó

tôi sẽ yêu thích một điều gì đó

Càng có nhiều thứ để quan tâm

càng có nhiều thứ để chán

Liệu có chăng một ngày mới bắt đầu

nếu mặt trời không lặn?


HDP

CÀ PHÊ SỮA

Trời ơi

Chẳng còn khoảng trống nào trong tôi

Yêu người qúa chật chội

Không thở nổi

Tôi như sống chỉ bằng một ước mơ duy nhất

lặp lại mỗi ngày

Ước-mơ-cà-phê-sữa

Chút đắng đót trầm nâu ngày tháng

Ngọt thơm hương môi

Anh ném chiếc ly vào tôi

Thủy tinh vỡ

Tôi và ước mơ chẳng vỡ

Tôi có thể ngậm sữa trong mồm

Và đưa lưỡi hứng từng giọt cà phê

rơi xuống

từ chiếc phin bốc khói

Đếch cần ly!


HDP


CỎ VÀ EM

(cho HTB và ĐKT)


Sao em không chịu ngồi yên

Để cho hồn nhiên rớt đầy trên cỏ

Anh như chú chim cuối chiều lặng gió

Búng đứt dây đàn

mà chẳng thể bay lên

Ngoan nhé bình yên

sao không về chia nửa

Ghé hôn lặng thầm vết xước chân chim

Khi ngọn cỏ ấp ôm hồn nhiên lả mệt

Chúng mình mất hết

chỉ còn nhau

HDP




nguyentrong_khoi-ngu-di-em-content

NGỦ ĐI EM

(cảm tác ca khúc Ngủ Đi Em- Nguyễn Trọng Khôi)

Rải những nốt dịu buồn lên canvas đêm

Tình yêu vẽ lời ca ngát lịm

Lửng khúc vỗ về

Anh hát ru em

Lời ru anh như ngọn nến chẳng thắp thừa ánh sáng

Cho em ấm vừa

đủ để hoang mang

Ngủ đi

Người lữ hành bắc thang trèo lên cơn khát

Đeo nỗi buồn sa mạc

nặng trĩu hai vai

Ngủ đi

Người-đàn-bà-ngủ-ngày đêm nay

Em đừng chối bỏ vừng hồng

Sớm mai

những giấc mơ sẽ bước ra từ bóng tối

Lời ru anh đang bén lửa mặt trời

Tình yêu có thật

Ngủ đi em!

Lời anh như tiếng nấc...

Hà Duy Phương


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Năm 20153:39 SA(Xem: 45419)
Hiện nay Trung Quốc đang xây con đập thứ 8: đập Miêu Vĩ/ Miaowei sẽ hoàn tất phát điện năm 2016, [2]và TQ cũng tiếp tục xây thêm những con đập khác trên dòng chính con sông Lan Thương/ Lancang Jiang tên TQ của con sông Mekong.
27 Tháng Năm 20152:59 SA(Xem: 56478)
Sáng nay anh không thức dậy sớm Cùng em bước trên con đường đầy sương trắng Em khoác cái mũ lên cao Giữ đôi tai trong im lặng Và anh có nghe tiếng rêu chảy Trong cái hồ nhỏ bên bờ thành? Em hứa với anh sẽ viết một bài thơ tình Sớm nay sương mãi trắng mái đầu Chưa đánh thức giấc ngủ muộn
26 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 47957)
Tôi vớt tôi mùa ngược nắng Mang bão bùng đi qua Chớp bể mưa nguồn biến động Tôi còn chấp chới phong ba
26 Tháng Năm 20151:17 SA(Xem: 46662)
Trời đầu tháng năm Cali nắng chan hòa ngoài đường nhưng Thanh còn thấy lạnh. Thế này dù sao cũng còn đỡ hơn ba tháng trước thật nhiều khi Thanh mới theo chồng từ quê nhà sang Mỹ vào đúng giữa mùa đông. Đồng hồ trên lò microwave chỉ mười giờ sáng. Trong vòng vài phút thế nào Thanh sẽ thấy con bé tóc vàng ở nhà cuối đường đẩy xe có đứa bé trai tóc đen đi ngang qua.
23 Tháng Năm 20153:54 SA(Xem: 49297)
Nền văn chương minh họa và phải đạo bén rễ sau thời Nhân Văn Giai Phẩm (NVGP) kéo dài hơn hai mươi năm bỗng hóa thân vào thời đầu Đổi Mới năm 87- 89 với những tác phẩm vượt trội. Xin tri ân tướng Trần Độ. Xin cám ơn nhà văn Nguyên Ngọc. Cả hai vị này đã phà duỡng khí hồi sinh vào thây ma của thứ văn chươngvô hồn rập khuôn chính sách văn hóa Liên-Xô đã tạo ra những Quần Đảo Ngục Tù ( goulag) rồi còn lại kẹp thêm tính Mao-nhiều &Mao-ít hậu phong kiến đội tên giả là xã hội chủ nghĩa.
22 Tháng Năm 20153:47 SA(Xem: 59520)
Xung quanh câu chuyện Nguyễn Thị Lộ (NTL) và mối hoạ chu di của dòng họ Nguyễn Trãi quả đã không ít giấy mực bàn cãi, kể cả lý luận, nghiên cứu cho đến văn , thơ, kịch... đã có đến hàng trăm bài viết. Nhìn chung các loại ý kiến chưa thật thống nhất và tính thuyết phục chưa thật cao (1)...Chúng tôi xin được bàn thêm đôi điều về nghi án này với quan điểm không để tình cảm, thiên kiến lấn át sự thật.
22 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 100482)
Đã 40 năm trôi qua, kể từ mùa Xuân-Hè rực lửa 1972. Trận đánh còn to hơn Điện Biên Phủ 1954 này—thí dụ như sử dụng tới hơn 90,000 quân, so với 40,000 trong trận Điện Biên Phủ—chưa được nghiên cứu tường tận. Một trong những lý do chính là tài liệu; chính xác hơn, thiếu tài liệu khả tín, và quá nhiều cung văn hay đào mộ. Trận chiến Quốc-Cộng 1945-1975 là một trận chiến bị ô nhiễm nặng hệ tuyên truyền kiểu Maoist—tức phe tự nhận “Cộng Sản” không thể thua, chỉ có thể toàn thắng, vô địch...Ở lần hiệu đính thứ sáu này, chúng tôi sử dụng tên thật các tác nhân CSVN hơn bí danh cách mạng của họ. Như Linov Nguyễn Sinh Côn thay vì Hồ Chí Minh, Phan Đình Khải thay vì Lê Đức Thọ, Nguyễn Thị Yến Sa thay vì Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Chấn mà không Trần Văn Trà, Phạm Văn Thiện, không Phạm Hùng, v.. v ..
21 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 50061)
"Nếu dưới góc độ tình nghĩa , sự phủ nhận những gì đã nuôi dưỡng mình thời trẻ là điều đáng trách thì nhìn từ góc độ khác - góc độ nhận thức chẳng hạn - sự từ bỏ những gì có thời mình đã ngoan ngoãn tiếp nhận đôi khi lại là điều đáng mong đợi. Lấy ví dụ như những người từng học ở Trường Plekhanov chuyên dậy quản lý kinh tế theo phương pháp kế hoạch hóa - tập trung bao cấp thì đạt điểm càng cao sau này càng dễ gây tác hại (!) khi làm việc trên thực tế. Họ chỉ có thể ăn nên làm ra khi “phản tỉnh”, ngộ ra một điều đơn giản : kinh tế thị trường là thành quả lớn lao của trí tuệ loài người."(Phan Hồng Giang)
21 Tháng Năm 201512:52 SA(Xem: 45574)
Em thật thà,hay cố tình không biết Thơ anh làm,đâu phải chỉ cho em Thơ không tội,tình yêu không có lổi Chỉ có lòng tin,em vội đặt nhầm
17 Tháng Năm 20155:10 SA(Xem: 46143)
…Tôi bước lên những bậc thềm mịn rêu, bước chậm, sợ mình sẽ bị trượt ra sau, cái ngã ngửa chẳng khác nào cái rớt xuống trần gian đầy ngỡ ngàng của hai chàng Lưu Nguyễn. Tôi chưa muốn thế, tôi đang muốn sống cõi phi thực kia với từng rung động e dè chậm chậm, để nghe chạm vào cánh cổng đã hoen rỉ tháng năm, và dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ ghê răng bởi tiếng rít của một cánh cửa lâu ngày không mở.