- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRƯƠNG BÌNH MINH

21 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 50105)

truongbinhminh-_tho-content

 (Trương Bình Minh 1955 - 2013)

Tự do là ung dung trong ràng buộc
Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau

 (Thiền Sư Viên Minh)

LTS: Mời quí bạn đọc những bài thơ của Trương Bình Minh, đây là những bài thơ anh viết vào những tháng sau cùng của cuộc đời anh, từ tháng Bảy đến cuối tháng Chín năm 2013. Bình Minh là một thân hữu đại diện cho Hợp Lưu tại Georgia, Hoa Kỳ. Những bài thơ như những giòng nhật ký anh gởi lại cho cuộc đời đầy mộng ảo và phù du.

TCHL


TÂM KHÚC

Em về theo với nỗi buồn
Giấu trong tâm thức một cuồng si tôi
Em về như gió nổi trôi
Thổi tung nỗi nhớ tình tôi dư thừa

Em về qua những ngày mưa
Tiếng kêu ướt đẫm tình vừa phôi pha
Em về cùng bóng chim qua
Dấu in đáy nước nhạt nhoà khói sương

Thôi em tình đã mù sương
Nỗi đau đã chín một phương tôi về
Thôi em tình lỡ lời thề
Quạ kêu thê thiết vọng về thinh không


TÌNH XƯA

Em về trên những ưu phiền
Tình xưa lãng đãng một miền lãng quên
Mưa sa trên bước chân êm 
Mù sương một thoáng bồng bềnh cơn say

Dặt dìu nỗi nhớ lất lây
Quạ kêu khắc khoải những ngày biển dâu
Nhớ em trong tiếng kinh cầu
Chuông nhà thờ đổ lên màu tàn phai 

Quá khứ một cơn đau dài
Buồn trôi trên những tháng ngày hoang vu
Em và ký ức âm u
Mộng tàn trên những thiên thu tật nguyền

(July 30)


MƯA SÁNG THỨ BẢY

Buổi sáng cuối tuần
Bên ly cà phê
Mưa ngoài song cửa
Nỗi buồn lê thê

Từng phiến mưa rơi 
Trong hồn tăm tối
Chút quên chút nhớ
Nỗi buồn chơi vơi

Mưa trên cơn đau
Ngấm vào da thịt
Thần trí lãng đãng
Nỗi buồn thấm sâu

Tiếng vọng thương thân
Lúc bổng lúc trầm
Một đời mê sản
Nỗi buồn lặng câm

Buổi sáng cuối tuần
Mưa ngoài khoảng không
Chạm tay nỗi chết
Buồn sao tình cờ...


MỘT THỜI

Đã có một thời áo cơm điên đảo
Thời gian lặng lẽ lần vào hư không
Tỉnh giấc nam kha bóng chiều vời vợi
Trong gió thu về có chiếc lá rơi...


RA ĐI


Cái chết đã về máu xương rệu rã
Cơn mê chập chùng thôi thế cũng xong
Dẫu biết vô thường cớ sao buồn thế
Chân bước ngập ngừng về với cõi không...


TỰ TRÀO

Nín hơi chịu đựng cơn đau khủng
Mỉm miệng cười cho tâm em yên 
Em nào biết đâu tôi đuối sức
Mong sớm được về cõi viễn miên...


MÊ MUỘI

Dẫu biết thân này là giả tạm
Lòng vẫn ngập ngừng chẳng muốn buông
Có lẽ tâm trần đầy ma chướng
Quên mình là một giấc mơ hoang...


VÔ ĐỀ

Bóng đời đã phủ ánh tà dương
Tiếng vọng hư vô cũng đến gần
Vẫn thấy nỗi buồn trong cõi tạm
Con đường tự tại vẫn mù tăm...


MA CHƯỚNG

Tấm thân tứ đại
Đã lắm hư hao
Sao còn vương vấn
Một đời lao đao

Tấm thân tứ đại
Như bóng chiều tàn
Bên thềm hư ảo
Nỗi buồn miên man

Tấm thân tứ đại
Khi hết nghiệp duyên
Còn chăng cát bụi
Ngậm ngùi chẳng yên

Tấm thân tứ đại
Một lần qua đây
Vui buồn ngụp lặn 
Cõi chiêm bao này

Bây giờ chung cuộc
Thần trí mê man
Lần trong cõi mất
Cuộc vãng sinh buồn…


TRƯƠNG BÌNH MINH
(Georgia July- Sep 2013)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 72818)
L TS: Về quê xưa gặp người cũ là bức tranh tình cảm thơ mộng. Tuy nhiên, với vài trang viết ngắn Nguyễn Văn đã đưa câu chuyện thường tình của một thời đại phân ly bỗng mặn nước mắt và phũ phàng như những cơn mưa miền Trung. Chúng tôi trân trọng giới thiệu Tóc Mai Ngày Cũ , một sáng tác mới của Nguyễn Văn với quí độc giả và văn hữu của Hợp Lưu. Tạp Chí Hợp Lưu
15 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 52459)
Lời người dịch.  Đứa con gái đồng hoang (La fanciulla della Pampa) dịch từ nguyên bản Ý ngữ là một trong bảy truyện ngắn trong tập truyện Sette donne intorno al mondo (Bảy người phụ nữ vòng quanh thế giới) của Arnaldo Fraccaroli, một nhà văn kiêm nhà báo và diễn viên hí viện Ý vào thời đầu cho đến giữa thế kỷ 20.
08 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 32537)
Đ ã 40 năm trôi qua, kể từ mùa Xuân-Hè rực lửa 1972. Trận đánh còn to hơn Điện Biên Phủ 1954 này—thí dụ như sử dụng tới hơn 90,000 quân, so với 40,000 trong trận Điện Biên Phủ—chưa được nghiên cứu tường tận. Một trong những lý do chính là tài liệu ; chính xác hơn, thiếu tài liệu khả tín, và quá nhiều cung văn hay đào mộ. Trận chiến Quốc-Cộng 1945-1975 là một trận chiến bị ô nhiễm nặng hệ tuyên truyền ...
14 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 76818)
M ùa xuân vừa chạm ngõ đã nghe buồn qua tay em đang làm chi đó? ngày trôi như dấu ngày
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 74444)
T a đuổi bắt ước mơ cùng chân thật Đời không vui tiếc mãi một nụ cười Mùa xuân ơi em hiền như nắng mới Chạy loanh quanh cũng chỉ một vòng tròn.
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 75246)
C hẳng thể nào thay đổi được Dù nhiều lần anh tự dối Bằng những câu thơ đêm anh viết vội Ôi chao, xuân thênh thang như cánh quỳnh hoa Sao đêm lại buồn như thế...
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 55677)
Con đường thơ của Nguyễn Lãm Thắng có nhiều bước chuyển. Sau “Điệp ngữ tình”, “Giấc mơ buổi sáng” (333 bài thơ thiếu nhi), anh thử nghiệm, gieo hạt giống thơ của mình vào thế trận khác: thế trận đời. Thế trận này đã đánh dấu tiếng nói riêng cho “họng đêm” [ *] trong hành trình sáng - tạo - thi ca của anh. Anh gần như đoạn tuyệt hẳn cái nhìn trong trẻo của “Điệp ngữ tình”, cái hồn nhiên thơ trẻ của “Giấc mơ buổi sáng” để ném vào “họng đêm” cái nhìn từ góc độ người mù và “có thể nói nhiều về điều không thể nói”.
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 65171)
Đ àn chim với những con Rose breasted màu nâu nhạt, ngực đỏ;con Western King with fledgling cũng màu nâu nhưng cái cái ngực vàng hườm; con Red headed woodpecker mình gọi là chim gõ kiến có cái đầu màu đỏ, con Indigo Bunting tròn như con sáo quê nhà, nhưng lại xanh biếc như da trời. Tất cả bọn chúng, mỗi buổi sáng, theo nhau về ríu rít trong vườn nhà tôi...
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 53510)
N guyễn Phi Khanh sinh năm 1355 và mất năm 1428[1] (có thuyết nói ông sinh năm 1336, mất năm 1408[2]), quê ở xã Nhị Khê, huyện Thường Tín, Hà Tây (có thuyết nói ông còn có quê thứ hai ở Chi Ngại, Chí Linh, Hải Dương). Ông tên thật là Nguyễn Ứng Long, sinh trưởng trong một gia đình có truyền thống võ tướng. Nhưng ông lại là người say mê văn chương...
08 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 62775)
Tôi chìm vào một giấc mơ, giấc mơ có những sợi dây bé xíu đan vào nhau thành những mắt lưới. Tôi đi tìm một thế giới, nỗi đau oán thù bị xóa bỏ, chỉ còn tôi với thế giới ấy.