- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHÀ VĂN MUNRO ĐƯỢC TRAO GIẢI NOBEL VĂN CHƯƠNG

10 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 44833)

 

alice-content

Tin Stockholm - Nhà văn Alice Munro của Canada đã được trao tặng giải thưởng Nobel Văn Chương. Những câu chuyện về tình yêu, bi kịch, tranh giành của phụ nữ tại một thị trấn nhỏ ở Canada đã giúp nhà văn đoạt giải.

Nhà văn Munro hiện 82 tuổi, bắt đầu viết truyện từ thuở còn vị thành niên, những tác phẩm lớn gồm Nhìn Từ Lâu Đài Đá xuất bản năm 2006 và Rất Hạnh Phúc xuất bản năm 2009. Tổng thư ký của Viện Hàn Lâm Thụy Điển tuyên bố giải thưởng Nobel Văn Chương 2013 được quyết định trao cho tác giả Alice Munro là bậc thầy của truyện ngắn đương thời. Trả lời phỏng vấn đài CBC của Canada, Nhà văn Munro nói bà ta hy vọng giải thưởng sẽ làm mọi người thấy rằng truyện ngắn là một nghệ thuật quan trọng. Nhà văn cũng nói giải thưởng sẽ không làm thay đổi quyết định về hưu từ đầu năm nay của bà ta. Nhà văn sẽ nhận giải thưởng 8 triệu crown Thụy Điển, tương đương với 1.25 triệu mỹ kim, sống ở Clinton, không xa ngôi nhà đã sống thời còn bé ở Ontario. Nhà văn đã giải phẫu động mạch vành và trị bệnh ung thư trong năm 2009. Nhà văn Munro là nhà văn thứ nhì gốc Canada đã nhận giải Nobel. Nhà văn Saul Bellow nhận giải Nobel Văn Chương năm 1976 sinh ở Quebec nhưng lớn lên ở Chicago nên đã được coi là nhà văn Hoa Kỳ.

Giải Nobel Văn Chương là giải thứ 4 được công bố sau giải Y khoa, Vật lý và Hóa học. Mọi người chờ đợi xem giải Nobel hòa bình năm nay sẽ vào tay ai, sẽ được công bố vào ngày 11/10.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 20156:51 SA(Xem: 29161)
Tết thường được nhắc đến với những món ăn đặc trưng “thịt mỡ dưa hành,” và những mùi hương gây nhớ “thoảng mùi khói pháo thoảng mùi nhang.” Nhưng mỗi đứa trẻ mang theo nó một món ăn một hình ảnh một mùi hương riêng, không hẳn giống như những gì chúng ta thường gợi nhắc.
18 Tháng Hai 20155:56 SA(Xem: 31369)
Nguyễn Hữu Sinh- hay người Lâm Di vẫn gọi là Má Giám Sinh. Má chứ không phải Mã như trong Kiều của cụ Tố Như. Là vì, khi đẻ ra má Sinh đã có một mảng chàm, chiếm đến hai phần ba má phải.
17 Tháng Hai 20153:10 SA(Xem: 29971)
Năm Mùi lại sắp đến và ta thường hỏi là tại sao tên gọi là Mùi, không là dê, dương hay vị ...? Phần này đưa ra vài cách nhìn hầu giải thích phần nào các lý do dẫn đến hiện tượng trên.
09 Tháng Hai 20152:59 SA(Xem: 32691)
Tôi gặp anh Nguyễn Trọng Hiền vào một dịp đi thăm một trại trồng cranberry ở New Jersey để xem người ta gặt cranberry ra sao, do một người bạn tổ chức vào một cuối tuần đầu tháng 10 nhân chuyến tôi đi thăm Miền Đông giữa thu vừa qua.
06 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 35596)
để bắt đầu một buổi sáng như thông lệ nhiều cánh cửa mở trên đôi chân tất tả và khép lại không có chỗ cho sương mù thảnh thơi
05 Tháng Hai 20152:57 SA(Xem: 37997)
Quang Trung Nguyễn Huệ (1752-1792) và nhà Tây Sơn (1778-1802) là một thí dụ tiêu biều của lối viết sử một chiều trong khối sử văn cổ điển. Các tác giả thường chọn một phe để tái dựng giai đoạn lịch sử này, chẳng hạn, như “sử mệnh cách mạng của thợ thuyền đồng ruộng hay nông dân,” từng được Karl Marx thời trẻ gọi là”bị khoai của cách mạng vô sản [bag of potatoes].”
28 Tháng Giêng 20151:28 SA(Xem: 32478)
Anh G thân mến, Gửi bài cho anh về hội họa để cho vào Văn Học số sau, chẳng nhớ tôi có nói gì về hai cái truyện ngắn của Mai Kim Ngọc và Vũ Quỳnh Hương không? Hai truyện của Thế Giang quả là đặc biệt. Nhưng tôi nghĩ “khám phá” lớn kỳ này của Văn Học là MKN và VQH. Rất khó tin rằng đó là hai cây bút mới. “Mới” từ lúc nào?
28 Tháng Giêng 20151:21 SA(Xem: 32608)
Vòng vèo từng sợi mây trời Vẽ chi đậm nhạt ngôn lời đong đưa Em ngồi vẫy tóc nắng mưa Sầu hai giếng mắt dây dưa những gì Hay là mộng mị li ti Bồng bềnh biển gió trôi về ngàn phương.
27 Tháng Giêng 20159:03 CH(Xem: 33915)
Có người chỉ đọc vì mê cái bìa sách đẹp. Có người đọc vì thích sưu tập sách. Hảy tìm người đàn ông biết đọc mình, từ trang đầu tới trang cuối...
26 Tháng Giêng 20153:30 SA(Xem: 33694)
Nơi có những buổi sáng vàng nắng lung linh Em chạy đuổi tuổi mình Mãi miết Phía bên kia bờ phù du Có gì là bất diệt? Hay chỉ là nắng vàng ngập trong từng buổi mai lên?