- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Nguyễn Thị Khánh Minh

22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113666)

thisi_ntkminh
 Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh.
TCHL


Lời

Lời. Khi như dòng sông trôi
Con nước ngửa mặt cho trời xanh chung

Lời. Khi như gió mông lung
Hụt hơi buộc cái vô cùng chờ nhau…

Lời. Khi là vết thương đau
Xin bát cháo lú qua cầu câu thơ

Có không? ở bên kia bờ…

Có lời gõ có tiếng rơi

Thôi về giữa bóng đêm im
Mượn khuya khoắt thảy cho chìm một tôi
Hạt cuội ở đáy sông trôi
Mảnh trăng dưới nước còn sôi được dòng

Lọt vào một giấc mơ không
Bước chân kiến nhặt mênh mông con đường
Hồn nhiên mở hết tinh sương
Gieo đêm xuống hạt thành chương sách buồn

Tiếng gì gõ tựa nghìn muôn
Nghe tôi dại bóng qua truông một mình
Tiếng gì rơi xuống lặng thinh
Nghe tôi dại tiếng buồn tênh ru hời

Hóa ra là tiếng ru, rơi
Hóa ra là tiếng gõ lời mình đi…

Tự hỏi


Ánh sáng ơi
Để đến được bên ngươi
Phải đi qua bao nhiêu lần bóng tối ?

Hạnh phúc ơi
Để soi tỏ cùng ngươi
Phải chạm mặt bao nhiêu lần ảo ảnh ?

Người ơi
Để sống đầy đặn với người
Phải bao nhiêu lần nữa cô đơn trong mỗi hiến dâng, nụ cười nước mắt ?

Và Giấc Mơ của ta ơi
Sao khi nào muốn đi đến cùng ngươi
Phải đi qua con đường hạt lệ?

Ai đang nói gì thế

Để kêu gọi Bình an. Tha thứ
Họ đã bước đi những bước chân hận thù
Để trở về khu vườn cho cây trái đơm bông
Lửa đã thui tro những cánh đồng cỏ mọc
Con sông nằm khát khao dòng chẩy
Trái đất cỏn con nằm nghe gió thổi
Mơ màng lời cầu kinh trong tiếng nổ
Mơ màng lời kêu gọi chống chiến tranh -tới- giọt- máu- cuối- cùng…
Mơ màng những tiếng chân đi bảo vệ quê-hương-ta- đến- giọt-máu- cuối- cùng
Mơ màng những giọt máu không ngừng chảy…
Mơ màng những giọt nước mắt trên đôi má lạnh người phụ nữ, trên thân thể lạnh bé thơ,
 trên những đôi má từ lâu chỉ là đồng sâu nước mặn
Mơ màng tiếng cười hồn nhiên của bé trai trên vai cha đang huơ huơ chiếc cờ trắng
Mơ màng trái đất cỏn con trên những vòng quay hớt hải của mình
Mong manh gió thổi

Ai cũng có quyền được sống
Ai cũng có quyền có một mảnh đất để sống
Và, giết nhau khắp nơi…
Những bản tin thời sự mỗi ngày như những đòn tra tấn
Treo trên những phút giây bình yên hiếm hoi của chúng ta
Cái thòng lọng

Đừng nói đến
Thứ ánh sáng mơ hồ của giấc mơ
Đừng nói đến những thiên đường tư tưởng
Đừng nói đến sự cứu rỗi của bình an tự tại
Đừng thả những cánh diều bay trong khung trời ảo mộng
Đừng vẽ những bước đi cầu vồng
Chỉ xin một vòng tay nối ấm những nỗi đau
Chỉ xin nói về một hạnh phúc có thực mà người ta có thể chia sẻ cùng nhau

Và, chúng ta phải chia sẻ thế nào trước những cái chết của trời, còn bao nhiêu đất nữa để chôn
 vùi, còn bao nhiêu biển nữa để đưa con người cát mọn này vào hư vô?

Cảm xúc tôi dường như không chịu được thêm một thách thức nào nữa, hạt nước mắt rơi ngược
 lên trời, dòng máu nghe lạnh tanh trong thân thể…
Bé mọn phận người xin một mũi thuốc mê
Xin, dù phút giây thôi, không còn cảm giác về những nỗi đau…
Nỗi sợ…

NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
Tháng 3.2011

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 98821)
Chồng tôi hành nghề kỳ quặc: Kiểm tra trí nhớ của con người. Lấy anh tôi mới khám phá, anh thường xuyên theo dõi những giấc mơ của mình. "Em có thai phải không?" Sau tháng đầu tiên Công đã dọ hỏi. Tôi lắc đầu tươi tỉnh. Giấc mơ đêm khuya còn sáng hồng bụ bẫm bắp chân hài nhi. Tôi biết chắc tôi chưa có mang, nhưng làm sao Công biết tôi đã nằm mơ thấy đứa trẻ? Sáu tháng hạnh phúc trôi qua như gió hắt mặt hồ.
24 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 32248)
Đến nay người mình thấy Tây học rực rỡ mà cái học của ta khi xưa mập mờ không rõ, sách vở không có mấy, liền cho cái học của ta không có gì. Đó là một điều mà các học giả trong nước nên chú ý mà xét cho kỹ, đừng để cái hình thức bề ngoài làm hại mất cái cốt yếu bề trong. Nho Giáo tuy không gây thành được cái văn minh vật chất như Tây học, nhưng vẫn có cái đặc tính đào tạo ra được cái nhân cách, có phẩm giá tôn quí.
23 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 110661)
Tin từ quê hương cho biết tin vui cuối cùng nguyên văn, “các vị lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế và Thành phố Huế đã hứa cấp... khoảng một ngàn mét vuông đất để xây dựng Khu lưu niệm” Trịnh Công Sơn. Tin cũng cho biết Nhà Nước, cũng như thân nhân Trịnh Công Sơn, không dính líu gì đến việc xây dựng và nội dung trưng bày khu lưu niệm này.
23 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128066)
Ngủ đi nhé à ơi, cái sâu làm tổ, cái bọ đi chùa, chuồn chuồn thì bơi (Tặng Kiên và sự điên rồ của đêm)
31 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 84039)
... lịch sử Việt Nam, dưới mắt nhiều học giả thế giới, chỉ là một thứ câu chuyện thêm thắt vào [anecdotes] chính sách và sự can thiệp của các cường quốc như Mỹ, Nga, Trung Hoa, Pháp, Bri-tên, Nhật, v.. v... Người Việt cũng có lý do riêng để không muốn thấy có một tiểu sử chính xác về Diệm, từ chính trị, tôn giáo, tới ý thức hệ. Nên chẳng ngạc nhiên khi khối văn chương hiện hữu về họ Ngô hay Đệ nhất Việt Nam Cộng Hòa tràn ngập những lời “cung văn” hoặc “đào mộ,” bất chấp sự thực... Bài viết này nhằm điền vào khoảng trống nói trên.