- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Từ phòng họp tại toà Bạch Ốc … tới sàn bay hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson

04 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 86826)

tduong_bachoc_uss-content
Trái, phòng hội (Situation Room) tại Toà Bạch Ốc, chiều ngày 1 tháng 5, 2011, nơi Tổng thống Obama và các nhân vật trong ban an ninh quốc gia đã theo giõi, qua "hệ thống truyền hình riêng" (secure communications systems), cuộc hành quân chớp nhoáng của toán Navy SEAL Team Six nhằm thanh toán Osama bin Laden ở sào huyệt nằm trong lãnh thổ Pakistan. (Ảnh White House/flickr). Mặt, hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson, nơi xác của Osama Bin Laden đã được khâm liệm theo phong tục Hồi giáo và được thủy táng sáng ngày 2 tháng 5, 2011. (Ảnh Navy News Service, chụp ngày 22 tháng 1, 2011 tại Strait of Malacca)


Chủ nhật ngày 1 tháng 5, 2011 sẽ đi vào lịch sử Hoa Kỳ cũng như thế giới với bức hình trên, bên trái (rất đáng được giải nhiếp ảnh báo chí nếu đã không do nhân viên chính phủ chụp), mô tả cảnh Tổng thống Barack Obama và Phó Tổng thống Joe Biden cùng các thành viên trong ban an ninh quốc gia theo giõi, qua "hệ thống truyền hình riêng" (secure communications systems) tại phòng hội (Situation Room) tại toà Bạch Ốc, cuộc đột kích của toán Navy SEAL Team Six, dưới sự điều động của cơ quan tình báo Hoa Kỳ Central Intelligence Agency (CIA), vào sào huyệt của Osama bin Laden tại Abbottabad, Pakistan, cách Washington, D.C. trên 7,000 miles.

Cuộc hành quân mang bí danh “Geronimo-E KIA” kéo dài 40 phút kể từ lúc toán Người Nhái xâm nhập sào huyệt tới kết thúc bằng cái chết của bin Laden, chấm dứt 10 năm Hoa Kỳ săn tìm nhân vật chủ mưu đằng sau cuộc tấn công 9/11 của quân khủng bố al Qaeda, kết quả trên 3,000 người bị thiệt mạng, kéo theo việc Mỹ tham chiến tại Afghanistan và Iraq với thêm nhiều ngàn người cả quân sự lẫn dân sự bị thương vong.

Sau khi hai phụ nữ, trong đó một là vợ của bin Laden, có mặt tại hiện trường nhận diện người chết đúng là bin Laden, toán Người Nhái đem xác của ông về Jalalabad, Afghanistan, thử nghiệm bằng DNA (cung cấp bởi hai người thân của ông, kể cả một người em gái đã chết tại Boston và óc của bà đã được tồn trữ), đồng thời gửi hình ảnh người chết về tổng hành dinh của CIA để thẩm định. Kết quả: 99.9 phần trăm người chết đúng là bin Laden.

Xác của bin Laden sau đó được chở ra hàng không mẫu hạm USS Carl Vinson (CVN 70) đóng trong vùng biển Arabian Sea. Tại đây, theo nguồn tin của chính phủ Mỹ, xác Bin Laden đã được tẩm liệm theo phong tục của Hồi giáo trong một tấm vải trắng. Một thủy thủ theo đạo Hồi đã đứng ra đọc kinh bằng tiếng Ả rập và chủ tọa buổi lễ thủy táng Bin Laden sau đó vào lúc 2 giờ sáng thứ Hai, ngày 2 tháng 5.

Cũng theo nguồn tin chính thức, lý do thủy táng là vì không có quốc gia nào nhận chôn cất người quá cố ngay, vì thủ tục chắc chắn là nhiêu khê phức tạp sẽ gây trì hoãn trong việc chôn cất, trong khi theo thủ tục của Hồi giáo, người chết phải được chôn cất tử tế trong vòng 24 tiếng đồng hồ. Luật Hồi giáo cũng cho phép nếu không chôn ngưòi quá cố xuống đất được thì có thể thủy táng, nguồn tin cho biết.

Dù vì lý do gì, một điều không thể phủ nhận là thái độ của Mỹ trong việc đối xử cao đẹp với người đã ngã ngựa. Chưa kể hành động đó còn có thể giúp làm giảm thiểu hậu quả chắc chắn không tránh được từ phản ứng bạo lực của những phần tử Hồi giáo cực đoan trước cái chết của thần tượng của họ.

Theo tin đài National Public Radio sáng thứ Ba, mồng 3 tháng 5, các giới chức toà Bạch Ốc vẫn còn đang tranh luận nên hay không phổ biến hình ảnh của bin Laden sau khi bị bắn chết. Được biết phim về buổi lễ thủy táng có thể sẽ được phổ biến. Do đấy, hình ảnh “bin Laden” mặt đầy máu me hiện lưu truyền trên YouTube có thể coi như không phải là ảnh thực.

Ngay cả trước khi Tổng thống Obama lên tiếng trước quốc dân để thông báo tin bin Laden đã bị tiêu diệt, rồi tiếp tục sau đó, mặc dù đã quá nửa khuya, hàng ngàn người đã kéo tới trước toà Bạch Ốc phất cờ Mỹ reo hò, hát quốc ca. Nhiều ngàn người khác đổ tới nơi hai toà nhà World Trade Center bị không tặc phá hủy ở New York để đặt vòng hoa tưởng nhớ tới những nạn nhân khủng bố. Tin bất ngờ bin Laden không còn nữa đã lan ra toàn thế giới mau chóng qua hệ thống Internet khiến nhiều người sững sờ. Nhiều thân nhân của những người tử nạn trong biến cố 9/11 và sau đó đã bật khóc.

Nhiều người đặt câu hỏi vì Mỹ nhảy vào cuộc chiến ở Afghanistan và Iraq, đặc biệt ở Afghanistan, là để truy lùng đầu não quân khủng bố al Qaeda, mà chính phủ của Afghanistan hồi ấy là nhóm Hồi Giáo quá khích Taliban dung túng, nay bin Laden đã bị giết, liệu chiến tranh có còn lý do tiếp tục. Còn quá sớm để có câu trả lời xác đáng.

Tuy nhiên, nhiều nhà phân tích thời sự cho rằng tổ chức al Qaeda năm 2011 khác xa với cũng tổ chức ấy 10 năm về trước, với một thế hệ lãnh tụ mới và một địa bàn hoạt động rộng hơn, oái oăm thay một phần không nhỏ là nhờ những sai lầm từ cuộc chiến của Mỹ tại Iraq đẻ ra. Và nay thêm tin đầu não của họ không còn nữa, mặc dù còn đang bàng hoàng, nhưng chắc chắn các thành viên của tổ chức al Qaeda sẽ không bó tay.

Tóm lại, Hoa Kỳ và cả thế giới vẫn phải đối đầu với một tương lại chưa rõ nét, nếu không nói là bất định, và cuộc chiến tranh chống khủng bố còn đang tiếp diễn.

Chỉ có một nhóm nhỏ có lẽ biết tương lai họ phải làm gì. Đó là nữ đạo diễn Kathryn Bigelow, người đoạt một lúc năm giải Oscar, trong đó có giải đạo diễn xuất sắc nhất, với phim “The Hurt Locker”, và nhà viết truyện phim Mark Boal, người đoạt giải truyện phim hay nhất cũng với phim cùng tên, và các nhà đầu tư làm phim. Bigelow đang chuẩn bị tuyển lựa diễn viên cho cuốn phim kế của bà, tựa tạm là “Giết Bin Laden”, cũng do Boal soạn, dựa vào chiến dịch Black Ops nhằm bắt sống bin Laden song thất bại của Mỹ ngay sau biến cố 9/11 năm 2001.

Với một biến cố rúng động như cái chết của đầu nảo khủng bố bin Laden, không lý gì cặp đạo diễn và nhà viết truyện phim này lại tiếp tục với cốt truyện cũ đã lỗi thời, dù dựa vào một chuyện có thật. (TD, 05/2011)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 75443)
II. CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM (17/4 - 25/8/1945) Mặc dù chính phủ Trần Trọng Kim chỉ là một thứ “tai nạn lịch sử,” được khai sinh do nhu cầu quân sự của Nhật, chính phủ được Nhật bảo trợ này soi sáng mặt trái của đồng tiền cách mạng 1945 tại Việt Nam, mà cho tới năm 2010 còn bị che phủ bởi đủ loại tài liệu tuyên truyền.
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 80390)
(*).LTG: Bài này rút ra từ Phần II, “The End of An Era” [Đoạn Kết của Một Thời Đại], của Luận án Tiến sĩ [Ph.D.] sử học “Political and Social Change in Viet Nam between 1940 and 1946” đệ trình tại Đại học Wisconsin-Madison vào tháng 12/1984, dưới sự hướng dẫn của cố Giảng sư John R. W. Smail; và đã in trên Journal of Asian Studies [Tạp chí Nghiên Cứu Á Châu] vào tháng 2/1986, XLV: 2, pp. 293-328, với cùng tựa “The Other Side of the 1945 Vietnamese Revolution: The Empire of Viet-Nam (March-August 1945).” Phần tư thế kỷ sau, nhân dịp sinh nhật thứ 68, và kỷ niệm 65 năm cách mạng 1945, hiệu đính lại lần chót hầu phổ biến rộng rãi hơn trong giới người trẻ Việt muốn đi tìm sự thực lịch sử.
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85427)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88607)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91877)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89529)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110818)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91429)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90816)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81224)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.