Một mình
Trong bản tự khai với PA.25
Tôi thú nhận
Không có bạn thân, không có tổ chức, không có bầy đàn…
Chỉ một mình.
Một mình thông thống mình
Một mình luông tuồng mình
Một mình vời vợi mình
Một mình hau háu mình
Một mình đau đáu mình
Một mình tơi bời mình
Một mình ruỗi rong mình
Một mình ăn sống mình
Một mình tự chôn mình
Như
Một mình trời
Một mình trăng
Một mình xanh
Một mình thẳm
Một mình lên
Một mình chìm
Một mình bão.
Một mình đả đảo
Một mình thênh thang
Mình . . .
Tháng Mười, tức cười...
Tháng Mười chơi trò xếp đặt
Những con rồng được tạc bằng xương người
Những con rắn cong khô trên bếp than cời
Dưới nền trời xám và khô
Phố phường mạ bằng vàng mã
Người người ướp lạnh.
Tháng mười sũng ướt
Ai tìm người thất lạc
Ai tìm ngày đói ngày khát
Trên mặt đồng hồ đếm ngược
Đường không lối đi
Người không nẻo về
Tiếng kêu đã qua
Tiếng cười đã mất
Cái nhìn chạm mặt
Xước da.
Tháng mười cười như ma ám
Người rước rồng
Người đuổi rắn
Tai biến giấc mơ thì thầm ở trên cao
Tai biến sắc màu mặt tiền phố xá mong manh
Tai biến thân phận đang trên đường di chuyển tới.
Tháng mười chơi trò lễ hội
Vẫy vùng rác rến
Phung phí tuổi ngàn năm.
Ngồi đồng buổi sáng
Thành phố nhiệt đới này
Nhiều nơi có thể đái bậy
Nhiều nơi có thể tìm gái
Nhiều nơi có thể ngồi đồng. . .
Ngồi đồng vỉa hè
Ngồi đồng quán cóc
Ngồi đồng chửi đổng
Ngồi đồng đọc báo
Ngồi đồng đấu láo
Ngồi đông tào lao
Ngồi đồng ngó quanh
Ngồi đồng đá lạnh
Ngồi đồng ngồi đổng
Ngồi đông.
Buổi sáng ngồi đồng
Nói năng chi cũng nhìn dọc ngó ngang
Nói năng chi cũng thấy lạnh gáy
Im lặng gói trong tàn thuốc lá
Im lặng gói trong cái nhìn bè bạn.
Thành phố này buổi sáng
Ngồi đồng uống cạn một ao đầy
Ngồi đồng uống thẳng cánh cò bay
Nói cười hê hả
Vẫn nhờn nhợn cái nhìn lạ mặt.
Ngồi đồng buổi sáng
Nén một ngày rỗng không ngắn lại.
Lê Thánh Thư