ĐINH TRƯỜNG CHINH
Vận chuyển
Mỗi buổi sáng, tôi chạy xe trên cánh rừng. Bây giờ là những ngày mùa đông, âm 16 độ F miền Đông Bắc. Bầu trời luôn sắp đặt nhiều mảng bố cục xám kết nối lộn nhảy chung quanh tôi. Tôi vẽ lên mặt kính những ý tưởng thô kệch. ngón tay với gắp từng mạch chữ đang ứa nhựa. Chúng là chất đạm cho một bữa điểm tâm dã chiến.
Mỗi ngày, tôi lái xe trên những cành cây xỉa nhọn, suốt lộ trình ồn ã reo vang. Ngày sắp đặt hỗn độn chữ. ý nghĩ khói đi qua kẽ răng. tiếng quạ sáng. mọi thứ đều để lại vị đắng rất thú vị như món tráng miệng đầy âm giác. Những ảnh tượng bung vỡ trước mắt. Tôi đi xe trên cánh rừng như một người từ hành tinh khác. trên cổ vẫn luôn mang chiếc thẻ nhân viên lao động toàn phần và bộ não có độ cháy của acid.
Ý tưởng di động dọc chiều dài của mùa đông. cắt chia bởi sấm chớp. cho đến khi chúng chảy xuống và tan hình thể. chữ sẽ lún xuống độ sâu của một giấc mơ ám thị đầu ngày. Và tôi sẽ rơi tõm giữa dòng xe đặc nghẽn, không tìm thấy được một lối ra nào. Chỉ có những tai nạn đó đây, cùng tiếng nói phát ra từ đài khí tượng. Cho một ngày đã đóng băng, trí nhớ.
ĐINH TRƯỜNG CHINH
1-2004
(Nguồn HL 82)
- Từ khóa :
- Đinh Trường Chinh