VỀ NHÉ THÁNG GIÊNG
Về cùng tôi nhé tháng giêng
Một bờ cỏ dại triền miên hoa vàng
Tôi về dừng bước lang thang
Ngồi bên thềm cửa . Nắng tràn đầy sân.
Ngỡ như gió gọi mùa xuân
Gọi thời thơ ấu bâng khuâng trở về
Nghe chừng tiếng dế thầm thì
Vẳng từ ký ức rậm rì cỏ hoa.
Tuổi thơ đã bỏ tôi xa
Như dòng sông đã rời xa cội nguồn
Chỉ còn lại con nước suông
Soi năm tháng hắt hiu buồn rớt rơi.
Tôi về ngồi giữa chơi vơi
Bàng hoàng nghe nhịp đất trời chuyển xuân
Chắt chiu quên nhớ một lần
Nghiêng tay thả xuống lưng chừng tháng giêng.
Biển Cát
GĨU ÁO XUÂN PHAI
Người về giũ áo xuân phai
Chút hương mùa cũ còn lay lắt chiều
Nắng vương nửa bãi thềm rêu
Còn tôi đứng đợi đìu hiu từng ngày
Người về chiếc bóng ngã dài
Bâng khuâng ánh mắt trĩu đầy nỗi đau
Ngập ngừng chẳng gọi tên nhau
Bàn tay từng ngón xanh xao buốt lòng.
Biển Cát
THẤP THOÁNG MÙA XUÂN
1.
Nghiêng ngày
Nắng đổ đầy vai
Chồi vươn lộc biếc
Gió vờn lắt lay
Vườn xưa
Ngan ngát hoàng mai
Nhìn quanh chỉ thấy
Vàng dài hiên mây
Hình như
Lâu lắm
Nơi đây...
Có người đã hẹn
Rồi quên quay về.
2.
Chỉ là
Chút nắng lưng trời
Nghĩ làm chi
Nhớ làm chi
Cho buồn
Dòng sông
Con nước chảy suông
Về thôi kẻo muộn
Gió luồn
Buốt vai.
Mùa xuân
Ai chẳng chờ ai
Tội con mắt nhớ
Cứ hoài
Long lanh.
3.
Năm xưa
Mẹ đợi con về
Trầm hương quạnh quẽ
Giao thừa không con
Ra vào
Bóng mẹ héo hon
Con còn mê mải
Đầu non
Cuối ghềnh.
Ngày dài
Tháng rộng
Mông mênh
Mẹ như sương khói
Lênh đênh
Bên trời.
Bão giông
Góp lại bời bời
Bên thềm lặng lẽ
Con ngồi
Rưng rưng.
Tiếng gọi
Mẹ !
Rớt lưng chừng
Con chim tu hú
Ngập ngừng
Bay lên.
Biển Cát
THÁNG GIÊNG CỔ TÍCH
Tháng giêng đọng trên môi em giọt nắng
Để vườn mai thơm ngát mãi chiều xưa
Con chim nhỏ nghiêng đầu cong giọng hót
Ríu rít chiều theo màu nắng đong đưa.
Tháng giêng trải một màu nhung mươn mướt
Đón bước chân em qua thảm cỏ xanh
Mây vương vấn vờn quanh tà áo mỏng
Bờ vai gầy như cánh vạc mong manh.
Tháng giêng thổi thì thầm vào ngọn gió
Rì rào hàng cây cho lá hát lao xao
Em tóc xõa giữa mênh mang là gió
Quyện ngang trời những sợi tóc chênh chao.
Và tháng giêng đưa người xa biền biệt
Giữa vườn mai giọt nắng rớt cơn đau
Chim dấu mỏ ngậm lời sầu buôn buốt
Chiều quạnh hiu theo màu nắng phai mau.
Còn lại tôi với tháng ngày lặng lẽ
Về lại đây nghe gió khóc mùa xưa
Nhìn mây trời ngỡ tóc em ngày cũ
Nỗi nhớ vươn dài từng nhịp nhặt thưa.
Từ em đi tháng giêng là dĩ vãng
Những sắc màu nhoà nhạt giữa nhớ quên
Mùi cỏ dại và hoa vàng bảng lãng
Thoảng xa gần trong ký ức mù sương.
Cảm ơn em và tháng giêng cổ tích
Đã một lần ghé lại bến đời tôi
Cho tôi biết tình yêu là có thật
Dẫu nỗi đau sắc ngọt đến vô cùng.
BIỂN CÁT