hiên nhà vắng mẹ
vấp ngọn gió bấc đầu đông
nên con chậm về với mẹ
để mẹ phải chờ đến thắt ruột gan
là lỗi của con
cơi trầu nằm im bên hiên nhà thiếu nắng
cây cau gầy đổ bóng xuống giậu thưa
chạm vào tiếng kẽo kẹt võng đưa
nên con chùng bước
suốt một đời
con vẫn chưa đi hết lời ru
gió thổi từng cơn trên cánh đồng tháng chạp
lắt lay đồng bãi
chiếc áo tơi không ôm hết phận người
đêm đêm giăng bẫy vụ mùa
mẹ nhận về tiếng thầm thì của đất
những giấc mơ vỡ ra
dưới bầu trời hỏa châu rực sáng
nơi góc nhà
bên ngọn đèn dầu leo lét
mẹ ngồi thẫn thờ
đếm những bước chân ngày mai sẽ đi
hôm nay con về
ngồi bên hiên nhà đã bao lâu vắng mẹ
cây cau gầy đã xác xơ
bờ giậu đã xiêu
cánh đồng xưa
trên đầu chỉ còn mây trắng
vạt nắng cuối chiều
cũng đã bỏ đi
NP phan
đến bao giờ
đến bao giờ thì những ô cửa sổ
sẽ mở tung để đón ánh ban mai
đêm đã quá dài
sự chờ đợi đã chùng xuống
chỉ còn sự hồ nghi
đánh đu cùng giấc mơ hoang đường
những dã tâm
không còn trong trứng nước
ranh giới mù mờ
sáng tối chẳng phân ly
những mảng trời dạt phía mù sương
bơi trong tiềm thức
đến bao giờ thì cập bến vô biên
dòng sông trôi nhẫn nhục
thinh lặng bãi bờ
đến bao giờ tiếng ca thôi đồng vọng
một nửa tà dương
một nửa bình minh
trộn lẫn vào nhau
trôi đi
trôi đi
trôi đi
về phía đại dương tỉnh thức
cánh cửa đã khoá chặt
gọi mãi mà vừng không chịu mở ra
đến bao giờ những bước chân
mới thôi mời gọi phù hư
đến bao giờ
những tàn phai thôi ám ảnh
trong bát ngát trùng vây
NP phan
chỉ là...
chỉ là chiếc lá chao nghiêng
dòng sông trôi giữa muộn phiền khói sương
lẽ nào gió chỉ một phương
cuốn theo giấc mộng hoang đường đi xa
lẽ nào giữa chốn phồn hoa
bước chân lỡ nhịp xót xa trang đài
tay nâng một đóa hoàng mai
kịp khi bạc tóc mới hay tao phùng
từ vô biên đến vô cùng
ngẫu nhiên gặp cánh phù dung đã tàn
ban sơ từ biệt hồng hoang
suối khe từ biệt non ngàn rong chơi
NP phan
- Từ khóa :
- NP phan