On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said:
The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks.
You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
chiếc cà vạt đeo những giọt nước /
nguồn khát vân bích hoang mạc /
có những cú nhẩy nhổm chết người /
đứng thắt thẻo một mình coi chừng té
không ai người chụp bắt bóng.
Lương y Lê Huân gọi hắn, giọng hụt hơi đọng nước mắt:
- Chú… Chú cứu anh với… Anh gặp nguy…
Rồi ông tắt máy có lẽ bằng bàn tay run rẩy… Hoang mang rối bời, hắn phóng xe đến ngay nhà người “bạn vong niên” - như ông đề nghị gọi thế. Lê Huân vốn là người bình tĩnh, từng trải, thương người, không chấp vặt, không gây ác nghiệp với ai bao giờ, vậy mà đang mắc phải chuyện cực kỳ hệ trọng. Nhưng hắn có bản lĩnh gì đây để ông nhờ vả?
Quả là chuyện động trời, liên quan đến tính mạng của một cô bé vừa tốt nghiệp Trung học phổ thông, bạn thân của con gái hắn.
Ngày 06.05.2010, cách nay 15 năm, tôi mất một người bạn thân và quý ở Hà Nội. Đó là anh Hoàng Cầm. Hoàng Cầm và Thái Bá Vân là hai người bạn HN mà tôi có tình thân và quý mến từ những năm 1990. Tình cảm này đã gây trong tôi những xúc động sâu xa khi mất đi các anh. Tôi không làm Thơ theo lối “khóc bạn” cổ điển. Những bài Thơ viết về các bạn đã mất là những cảm xúc của một tình bạn tuy không gian cách xa, nhưng rất gần gũi trong Tình, trong Thơ.
Vô cùng thương tiếc / khi hay tin nhạc mẫu và thân mẫu của Phạm Viết Ky và Trần Thúy Liễu là:
Cụ Bà MARIA TRẦN TRỊNH KIM NGỌC /
Sinh ngày 7 tháng 1, năm 1935 tại Hà Nội, Việt Nam /
Đã được Chúa gọi về ngày 9 tháng 5 năm 2025 /
Hưởng thượng thọ 90 tuổi
Mẹ là buồn vui tuổi thơ, /
Anh Cả, chiều hoàng hôn, đầu làng đợi Mẹ, chợ xa /
Mẹ là tất cả trong trái tim anh Chiêu, /
người con tài hoa, biệt xứ /
Mẹ, Là bà tiên, /
tâm hương Vu Lan, chị Ba tưởng nhớ ! /
thầm lặng dịu dàng, giống Mẹ nhất, chị Tư con… /
I follow the flight of a butterfly,
It disappears into the sunlight.
I gaze into the petals, and see your radiant smile—
You say I'm hard to please, like the longing I carry.
Xưa…/
Mẹ chờ Cha bên thềm nắng muộn /
Dệt quê hương trên cánh tay gầy /
Từng sợi nhớ đan thành giải lụa /
Gió vô tình chạm nhẹ đường kim /
Từ tay mẹ, từ câu ru cũ /
Dệt lụa quê hương, thời chiến, mong manh /
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.