- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHỚ QUÊN

30 Tháng Tư 20233:23 SA(Xem: 6260)
 
Anh Dang Hien
Hoàng Hôn - ảnh C.T Dang

 

 

Nguyễn Thanh Sơn

TẶNG ANH

 

 

Muốn tặng anh nhành hoa buổi sáng

Khuôn mặt anh nghiêng theo ánh nắng trầm tư

Thèm một nụ cười duyên nước đáy hồ xao động

Và vòm xanh kia gờn gợn sóng mơ hồ.

 

Nguyễn Thanh Sơn  

 

 

VÔ ĐỀ  

 

Trăng vàng

Lay lắt

Gió hắt hơ mây

Phấn son lợt lạt

Vui buồn lắt lay

Dặt dìu nàng đó

Ta đây

Thiên thu

Một cõi

Tháng ngày thong dong

U cà bên nước Nga

 

 

U cà bên nước Nga

Nước Tàu bên nước ta

Chỉ có khác nhau là

Nó lấn đất, chiếm nước

 

 

U cà thời cổ đại

Khai sinh bởi nước Nga

Trường Sa thời Bành Tổ

Từ nước Tàu đẻ ra

 

 

U Cà Na anh dũng

Quyết tử giành đất mình

Dân Việt người quân tử

Ngó nhìn rồi  ôm hun

 

Nguyễn Thanh Sơn  

 

 

 

 

NHỚ QUÊN

 

 

Những suy nghĩ trong veo [ trong sạch} đã xẹt qua trong mớ hỗn lộn của cảm xúc{ thấy} hàng ngày.

Chúng ta, ai cũng sẽ rời bỏ thế giới này vào một ngày nào đó.

  

Quên

Quên chỗ ngồi, quên chỗ nằm, đôi chân còn đi lại nhớ là của mình

Một sáng mai, một sáng mốt là không còn gì để nhớ , để quên. Hết to nhỏ, hết mưu cầu danh vọng tiếng tăm, tiếng sủi bọt ở cuối tầng sâu, cọng rêu ở tận đáy ao. Tất cả dành để quên.

 

Một sớm mai duỗi chân xuống giường là mơ một giác đi dài. Như chiếc lá, lá vàng bay , lá vàng rơi, rơi trên đỉnh mù khói sương.

 

Nhớ , quên trong cơ thể bất định, trong xác thân còm cỏi, trong trái tìm già nua cũ kỷ.

 

Nhớ nhiều thứ, đủ mọi chuyện. nhớ cái thời còn là chàng thanh niên bảnh bao, trong khuôn mặt hớn hở, trai lơ. Nhớ cuộc hẹn hò vụng trộm, nhớ cái hôn vội vàng ẩn bao điều thầm kín lớn lao.

 

Và nhớ… xiết bao. Nhớ bao điều vụn vặt, tầm phào , nhẹ hẫng là vì sao cọng cỏ bên đường lúc xanh , lúc héo.

 

 Quên và nhớ . giọt nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong. Quên đôi dép hằng ngày xỏ ngược, quên bữa ăn vừa nửa chừng . Quên những khuôn mặt thân quen hằng ngày mà ngỡ đã ngàn năm.

 

Nhớ, nỗi hoảng sợ lúc về đêm. Những tiếng vọng mơ hồ từ tiền kiếp nào, dội về, kéo rê về, rủ rỉ rù rì với mảnh linh hồn nào đó. Mênh mông, trống trải. Càng về già càng nghe rõ nỗi cô đơn trong đêm lạnh, nghe tiếng gọi mơ hồ. Co ro, buồn ủ rủ trong không gian chật hẹp của bốn vách tường.. Chán nản , buồn tẻ. cảm giác như mọi thứ đều chấm hêt.!!!

 

Nguyễn Thanh Sơn  

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 46942)
Chúng tôi vây quanh xem người bán thuốc dạo biểu diễn trò chơi mảnh chai Người bán thuốc nhai nát ly thủy tinh
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45709)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44860)
Buổi chiều thứ 2 vắng người Anh ở không [ con dã tràng] cũng ở không Anh phía này lấy tay Viết trên cát tên em Con dã tràng phía bên kia xe cát
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 43694)
Tình yêu nở muộn Mùa bóc cái lạnh Đông đắp vào hơi thở anh. Em thảng thốt đợi cánh hoa Tình yêu thắp nắng Trái tim nở bung khát khao, thèm giọt hương anh tưới vào không gian em.
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44307)
1 rặng mồng tơi chia 2 nhà hàng xóm nàng nuôi tầm dệt lụa hong tơ chàng hàng xóm thường xuyên không việc [làm thơ] con bướm trắng ở không bay qua bay lại bay tới bay lui báo hại làm cô nàng cảm động chết luôn
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45300)
Em nằm cạnh trái tim anh Có nghe máu chảy trăm nhành yêu thương Trời xanh đầy tiếng chim vương Dòng sông đầy gió. Vườn thơm đầy lòng
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44117)
bắt đầu tháng tư rồi đó em em có còn nhớ quê nhà không đã ba mươi năm rồi nhìn bạn bè tôi lần lượt ra đi thế hệ chúng tôi đang già rũ, đuối chết mà quê nhà vẫn mù mịt, xa xăm
11 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 40100)
Xuân 1999, Lê Đạt rời Paris về Hà Nội, để lại tập thơ Mimơza (Từ Tình Epphen II) sáng tác trong khoảng thời gian ba tháng ở Pháp. Ông không dặn dò gì. Mimơza vẫn ở yên trên kệ sách, đợi. Đợi một dấu hiệu của nhà thơ. Bảy năm qua, dường như bảy năm cũng là thời gian ủ rượu, Lê Đạt cho Mimơza ra mắt và độc giả Hợp Lưu được ưu tiên nhận hương vị đoá hoa đầu.