- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG TƯ VÀ NHỮNG NỖI BUỒN

30 Tháng Tư 20232:39 SA(Xem: 7276)
TÀ PẠ sau cơn mưa bão-NHNam
Tà Pạn Sau Cơn Mưa Bão -ảnh Nguyễn Hoàng Nam

Thy An

THÁNG TƯ VÀ NHỮNG NỖI BUỒN

 

ngoi lên từ hầm trú bom

giật mình ngơ ngác

lâu lắm chưa thấy hướng dương bên cửa

hoa tơi tả như lá cờ Ukraine xanh vàng

chẳng thấy ánh mặt trời

tháp chuông tan nát

khát khao nắng mùa xuân đỉnh ngọn

chiều mưa có tóc em bay

ta ngồi đây run tay cầm súng

làm sao không thể run tay

khi ta chưa bao giờ cầm súng

ngày cũ, ngày mới đều viết bằng máu và nước mắt

của bạn bè ra đi không trở lại

thương quê hương khổ ải đọa đày

người đàn bà sang Bruxelles tỵ nạn

mỗi đêm thương nhớ chồng con

‘tôi cám ơn nước Bỉ đã cưu mang

để chồng con tôi ở lại vững lòng chiến đấu

tôi xin nguyện sẽ không làm phiền quý vị

cầu Trời ban bình an

cho tôi sớm trở về

dù quê hương đổ nát điêu tàn’

 

tháng tư nỗi buồn trầm tích Việt Nam

biển rộng sông dài

một trời ký ức mênh mang sương khói

một thời để nhớ

và một thời để quên

nhìn thế giới tràn lan biến động

Âu, Á, Trung Đông

Thái Bình Dương, Hắc Hải

Bắc Hàn, Đài Loan

hỏa tiễn, chiến xa, hàng không mẫu hạm

còn nơi nào bình yên

cho ta hái đóa mộc lan màu hồng

tặng những người yêu nhau

trên quê hương khốn khó

nhắc nhau những mùa tang thương đẫm lệ

và đi lên đồi xanh

cúi đầu trên mộ những người đã nằm xuống

để ta sống yên lành...

 

ôi những con đường nhân duyên thầm lặng

viễn xứ quê người

bao la trong ta…

 

 

thy an

 

CẦU VỒNG THÁNG TƯ

                              Tặng Trủy Thủ

 

 

nhìn cầu vồng bên núi xanh

không gian ôm nỗi niềm xao xuyến

nói thầm giấc mơ vừa thức dậy

chiều nay lộng gió

hớp miếng trà gừng cay

sẽ không mồi điếu thuốc

chỉ mồi hương tình yêu vừa nhú trong lòng

 

tháng tư trời không còn đen xám

cơn bão trái mùa lung lay rừng cây

đe dọa chuyến hành hương

của những người đàn bà trên núi

cố gieo hạt mầm vào trái tim mỏi mệt

đám mây phiêu lãng đem về phế tích

nỗi buồn rơi theo trọng trường

theo năm tháng nặng thân

 

tháng tư rêu phong phủ đền đài

hơi thở phập phồng phế tàn thành quách

những thanh âm vụn vặt trôi theo dòng sông

buổi chiều che ngang tầm mắt

dõi trông những bóng hình chưa khuất

bốc khói ly cà phê đen

một tia nhìn lung lạc vu vơ

 

hãy chọn con đường ngắn nhất

đưa trái tim về nơi kỷ niệm

thành phố đầy những dửng dưng

con chim đứng tháp chuông không nói

chú tiểu gõ chuông đồng lặng lẽ

đêm ngày rộng lượng bao nhiêu cho đủ

để tình yêu khắc phục hận thù

cài lên khuy áo đóa hướng dương

giữ cho nhau hơi lửa truyền tay ấm mãi

 

mật ngôn gửi theo cầu vồng

nối liền bao nhiêu năm ánh sáng

hai trái tim tình nhân êm ả

giọt rượu hồng run tay thấm áo

làm thơm đêm dạ lan đâu đó

gửi những người tóc bạc hẹn hò

trăm năm chưa một lần gặp mặt

phù du…

 

thy an

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36691)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38134)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38507)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34047)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33912)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34500)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34221)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34917)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34710)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37229)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.