- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ngô Quốc Phương Những Bài Thơ Tháng Ba

31 Tháng Ba 202111:56 CH(Xem: 14630)
 
THANG BA - photo UL
Tháng Ba - photo UL

ĐÒ

 

Cùng chung một chuyến đò ngang,

Người đà qua cõi, người... dang dở người

 

 

 

VẬY LÀ ANH ĐI

 

Vậy là anh đi rồi,

hay đã thoát?

 

người trước, kẻ sau,

không sau, thì trước

để lại sau lưng thế gian bề bộn

bề bộn với những cảnh người, cảnh đời, cảnh khổ

hay những lẫn lộn sáng tối, buồn vui, hỷ nộ, ái ố

giá có lời nào tả được hết

giá có đời nào thấy hết

 

Cây đàn đứt dây

lạc giữa rừng

niềm an ủi là gió ngàn vi vu

đại ngàn âm sắc

ấy là Bá Nha, Tử Kì bù cho nhau,

tìm nhau

 

Vầng trời nào anh đã vụt qua

hay chưa vượt qua

hay đã đi bằng lối của anh

giờ có còn quan trọng

lời nào anh để lại

khóc, cười

có còn ý nghĩa

kể cả có khi phải làm màu

diễn kịch

đóng vai?

 

Ôi những vinh hoa, phù phiếm

những mượn danh, giả danh, phiếm danh

thói đời đội thịnh, đạp suy

ôi những giả dối, diễn tuồng

nộ nạt

nịnh xu

 

Nhưng còn bài học nào anh để lại

để phủ định chính mình

để các thần tượng tự chặt chân, bẻ tay

vẽ mặt nhọ

để nhắc nhở rằng này hỡi

có thần tượng, có khi là đau khổ

thờ thần tượng có khi là yếu đuối

khi không dám làm chính mình

khi không dám tự tin

 

Ôi vùng trời*, người bay**, trời mây

ôi kiếp đời

kiếp người

 

chỉ có gió cứ vi vu

chỉ có đàn không dây cứ tấu lên hoan hỉ

hay âm ỉ,

thủ thỉ, thở than,

hay cất thành lời ru cho con trẻ sơ sinh bén giấc

để đôi mắt thơ ngây

thành đẹp nhất đời này!

 

(Tiễn một người đi trước hay hãy còn?)

*"Vùng trời nào đó, anh đã bay qua" (Hát cho Người nằm xuống, Trịnh Công Sơn)

** "Tôi khóc những chân trời không có người bay, lại khóc những người bay không có chân trời" (Thơ mini, Trần Dần)

 

 

ĐỪNG TƯỞNG

 

Này kẻ kia,

đừng tưởng mọi người lạ chi trò diễn của các người

có gì mới đâu

đống thối hoắc

toàn là tranh đoạt, chiếm giật

giữ chặt, bấu nát

miệng loe ra

tuyên truyền, bịp bợm

dao trong đầu

đạn trong mắt

súng ống sau lưng

 

này kẻ kia

kẻ không có tim

tưởng mọi người bị ngươi lừa được ư

không, không có chuyện đó

cũng như ngươi chẳng tự lừa mình để nghĩ rằng mọi người tin ngươi, theo ngươi

theo vì ngươi vung dao, dí súng

im vì ngươi có bạo quyền, bạo lực buộc bắt mà thôi

 

nhưng ngươi sẽ trụ được bao lâu?

một thế kỷ nữa?

được không?

chắc không?

 

không chắc chứ gì?

nhưng miệng ngươi cứ cười

cái cười của bạo chúa

giết người trong nháy mắt

dù vừa cười với người ta đấy

vừa nắm tay người ta lắc lắc đấy

tất cả diễn giỏi lắm

nhưng cũng dở lắm

vì trò chơi của bạo chúa, bá đạo bao giờ là cao thượng được đâu

 

này gã tham

không biết tri túc, tri chỉ

cái túi tham quyền lực không đáy

muốn vơ vét khắp thế gian

đến tuổi nào rồi mà vẫn chưa thôi những lời bịp bợm

những trò dối trá, cờ lận, bạc gian?

 

đống lý luận kia, cũng là thứ dỏm, giả

như chính kẻ giả vờ dùng nó

rác dùng rác

bịp dùng bịp

bợm dùng bợm

chỉ súng đạn, máu và tiền của cướp được là thật

vậy thôi

 

nào, nói thế rồi mà vẫn thèm nữa ư

vậy hãy đớp hít nốt đi

cả bè lũ nhà ngươi nữa

hãy xông vào đi

chán

mớ

đời!

 

  

CÓ NHỮNG … VÀ NHƯ…

 

Có những người đi hết một hành trình, có những người như chẳng đi đâu cả, như chẳng được sinh ra, tác thành, và có những người như chẳng về đâu, đến đâu, qua đâu... Ấy là không gian, lại kèm ý tưởng, thứ mông lung, khó sờ, khó nắm, hay gợi vui,  gợi buồn, hay làm dở khóc, dở cười, hay gợi bàn tay giơ lên nhất tâm đắc ý, hoặc tạo nguồn cơn cãi cọ, luận bàn, hoặc âm thầm vô ngôn, chẳng bình, chẳng luận... Nhưng cũng gồm cả thời gian, âu cũng là thứ được đặt ra, tưởng tượng hay cảm nhận bởi ai đó, nhưng  lại là điều đấng nào bởi đâu tùy duyên sáng tạo... Lại nữa, chuyện tự do hay tù túng, có phải đã nói thành lời, như chữ Đạo, là đã đối đãi, mất hay, kém vui, thất ngôn, vô nghĩa... Song thứ giả có, hay thứ giả không, hay cả khởi đầu của ý tưởng đặt lời, đối  đãi, đều nhị nguyên tồn tại, rồi lại nhất nguyên, rồi lại phân chia, rồi lại tương hợp... Chỉ biết một chiều kia, trong khung cửa vô chiều, hay ngoài song cửa hữu chiều, là ai đó thả hồn thơ, là ai đó vung cọ, rồi ai đó cầm cây đũa thần hướng về miền ngũ âm

 kỳ ảo, và nữa, và nữa, và nữa... như cỏ cây, như không khí, như nước chảy, như mây trôi, như mùa màng, vũ trụ, như chính bởi là... như

 

 

ĐOÁI GỌI

 

Em về miền vô tư, cho anh đoái gọi,

nhưng em cứ đi, xin đừng ngoái,

để tiếng gọi anh đặng theo,

để đừng nhận mà nhận,

đừng thương mà thương

đừng nghe mà nghe...

 

Đêm, những mộng mị có khi như bão lũ,

có khi như cáo cú

chắp vá, hư ảo, thị phi

với chính mình

 

Đêm tàn, ngày sang, hoa nở, chim bay

em đà đi,

anh đà say

đời loay hoay

góc đường, cuối phố

bụi phù vân

che lấp biển thời gian...

 

 

Mai rồi mai

em về miền đất hứa

anh loay hoay học đạo

bởi ngộ độc trong miền tăm tối

làm mờ mắt, thất thân thời bấn loạn

 

khi ấy nhớ lời em

tay khẽ đặt lên tim

nghe nhịp đập

nơi mình

nơi cô tịch gọi tên.

 

 

Ngô Quốc Phương, Kent, Anh quốc, 23-27/3/2021

 

(Những ngày tháng trên con đường dài, đượm buồn, đượm bụi...)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31543)
Như những thiên hà Con đường mở trong giấc mơ Không nằm trong dự án kiến thiết quy hoạch sở tại Chúng ta sẽ đến đó xây một ngôi nhà Tựa lâu đài cổ Và trồng cây cối xung quanh Tường rào kín đáo
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33031)
căng tình lên mùa đông mưa lũ lượt xâu xé chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó độc dược vừa vỡ cay bờ môi mặc khách giữa triều âm trùng điệp mùi hương quỷ mỵ
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31505)
co cụm tháng ngày trong góc đời quên lãng tuởng đã xong kiếp an phận thủ thường tự dung-em từ chỗ nhân gian lơ đãng kéo tôi vào trọ: đuôi mắt nghê thường
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 29822)
Ngọn lửa cháy một bên Kẻ ham chơi về muộn Ăn ở suốt một đời Có những điều không cần phải hiểu ? Nụ cười đầu môi, đãi đưa, gượng gịu Đường phố xưa giờ cũng lạ người
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32045)
cha mẹ cùng vượt muôn vàn thử thách sống thúc bách như giây phút cuối cùng chờ ngày trùng phùng tháp cao tháng ba, sông sen tháng bảy, diều giấy tháng chín
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32224)
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31983)
Đất trời có bao dung Cho ta hẹn một lần Ta về qua lối cũ Chiều đẫm hương kim ngân
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31122)
Anh rót tiếng cười vào cổ em những ngụm hạnh phúc hừng hực đam mê và sức sống Chiều hè rực rỡ tan chảy trên môi làm em ngây ngất Như rượu ngọt và cà phê đắng em được uống từ môi anh
01 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31725)
(đăng trong Hợp Lưu số 100 tháng 5&6 2008) ở đây mùa xuân trẻ dại quỳ trên đồi ngực căng nhức đêm ủ bằng chăn đỏ ở đây điệu nhạc buồn như vệt bùn bắn lên chân ở đây tuổi hai mươi tư…
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 35621)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.