- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SẼ TRỞ LẠI NƠI NÀY

23 Tháng Mười Hai 202012:15 SA(Xem: 13983)


mua-bw- photo INTERNET
Mưa - ảnh Internet

 

SẼ TRỞ LẠI NƠI NÀY

Viết cho tôi trong những ngày mưa gió, bao nỗi bi thương trỗi dậy trong lòng, những đòn roi cuộc sống lại nhói đau.

Tôi lại nhủ lòng khoan thứ cho bất an, bao dung cho cay nghiệt, độ lượng cho hằn thù. Nào… hãy đi cùng ta nốt đoạn đường trần…

 

Sẽ trở lại thuở nào…

Dưới mái tranh xiêu mỏi mòn trăng sơn cước

Tiếng thú kêu hoang mịt mùng sương lạnh buốt

Lang thang tuổi thơ trên cánh đồng cỏ cháy xác xơ

Em ơi…

 

Bao làng xóm tan hoang dưới cơn lũ hung tàn

Những đứa trẻ còng lưng chữ nghĩa

Bà cụ lê lết cuộc mưu sinh mai mỉa

Dấu chân phù sa vật vã đèn vàng

Ngoài kia…

 

Chiếc lá khô hỏi mùa thu vay dối trá

Cơn gió bấc rao trang sách bán lọc lừa

Đất ho khàn bật máu

Giấy trắng sặc sụa cười

Những bất an rạn nứt nẻo đời

Miền bụi đỏ bao phận người xé nát

Giọt nước mắt giấu tấm lòng độc ác

Khóe miệng cười nhễ nhại máu xương

Sẽ trở lại nơi này…

 

Mái quê đơn sơ

Lòng quê đôn hậu

Đôi cây phượng vĩ ngậm ngùi áo trắng

Mấy gốc liễu dương xao xác chia ly

Chén rượu xế chiều hiu hắt gió heo may

Ai hun hút giữa mịt mù ký ức

Một bóng mồ côi

Một ngọn lá rơi

Nhủ mùa khoan thứ

Nhủ đất thương yêu

Nhủ ta ngạo nghễ

Nhủ người cội rễ

Em ơi…


Trần Quang Phong 

 

NHỚ BẠN

                   Nhớ Nguyễn Nhuần

                                   

Bạn cõng mùa thu qua phố

Nghe yêu thương vàng sắc dã quì

Những bước chân tha hương gió bụi

Chiều mù sương co ro đón ai

 

Chiều mù sương mấy thằng đói rách

Chia nhau hơi ấm ăn mày

Một góc nhỏ mù tăm khói thuốc

Mấy bóng người ẩm mốc ngày mai

 

Bạn dìu mùa thu xanh liễu rủ

Nhân duyên vó ngựa thoảng lưng đồi

Heo may đóa hồng nghiêng khúc khích

Ai cười gai nhọn nhói bàn tay

 

Nghe ngày tháng nở nụ cười ngạo mạn

Cuộc tình xưa mục ruỗng xác thân

Lối mòn cũ cỏ hồng ngái ngủ

Mặc cuối trời mưa bụi hư không…

 

TRẦN QUANG PHONG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31574)
Như những thiên hà Con đường mở trong giấc mơ Không nằm trong dự án kiến thiết quy hoạch sở tại Chúng ta sẽ đến đó xây một ngôi nhà Tựa lâu đài cổ Và trồng cây cối xung quanh Tường rào kín đáo
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33059)
căng tình lên mùa đông mưa lũ lượt xâu xé chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó độc dược vừa vỡ cay bờ môi mặc khách giữa triều âm trùng điệp mùi hương quỷ mỵ
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31547)
co cụm tháng ngày trong góc đời quên lãng tuởng đã xong kiếp an phận thủ thường tự dung-em từ chỗ nhân gian lơ đãng kéo tôi vào trọ: đuôi mắt nghê thường
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 29863)
Ngọn lửa cháy một bên Kẻ ham chơi về muộn Ăn ở suốt một đời Có những điều không cần phải hiểu ? Nụ cười đầu môi, đãi đưa, gượng gịu Đường phố xưa giờ cũng lạ người
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32105)
cha mẹ cùng vượt muôn vàn thử thách sống thúc bách như giây phút cuối cùng chờ ngày trùng phùng tháp cao tháng ba, sông sen tháng bảy, diều giấy tháng chín
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32258)
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32025)
Đất trời có bao dung Cho ta hẹn một lần Ta về qua lối cũ Chiều đẫm hương kim ngân
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31168)
Anh rót tiếng cười vào cổ em những ngụm hạnh phúc hừng hực đam mê và sức sống Chiều hè rực rỡ tan chảy trên môi làm em ngây ngất Như rượu ngọt và cà phê đắng em được uống từ môi anh
01 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31776)
(đăng trong Hợp Lưu số 100 tháng 5&6 2008) ở đây mùa xuân trẻ dại quỳ trên đồi ngực căng nhức đêm ủ bằng chăn đỏ ở đây điệu nhạc buồn như vệt bùn bắn lên chân ở đây tuổi hai mươi tư…
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 35678)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.