- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VỚI MÙA HÈ VÀ CẢM THỨC

23 Tháng Tư 20208:24 CH(Xem: 16086)

SG - nguyen thanh phuong
SÀI GÒN 2020 - ảnh Nguyễn Thanh Phương



với mùa hè và cảm thức

 

nhìn sắc màu chuyển động trong tinh thể lỏng

nào hay biết hai chân máu ứ chậm hoàn hồi về tim

hiển nhiên sự tương đồng ấy không phụ thuộc vào ý nghĩ

thôi thì hãy quên đi tôi ơi!

khi thế giới luôn trình hiện quá nhiều tử thi đang ngủ vùi với giấc mơ vĩnh cửu

 

tháng tư, lũ ve sầu cố nhấm nhẳng linh hồn con chữ để tìm hương màu nắng

loài người với khái niệm về thời gian phải chăng đang tỏa mùi băng phiến

như thế, tôi và em cùng với mọi người chỉ thể hiện tình yêu thương đồng loại qua những ánh nhìn

đương nhiên không thể đến gần và bắt tay nhau thân thiện

                                                                                          

nỗi ám ảnh cái chết lặng im trườn qua tâm tưởng

đi trên hoang lộ thị thành dường như tất cả hiện thể đang lên cơn sốt thèm khát đám mây

tôi hình dung những giọt mưa không có con mắt

nên chẳng cần biết khi rơi sẽ tan vào đất để làm gì

có thể, mùa hè năm nay tuổi hoa niên thường bị rối loạn ảo giác (?)

 

tháng tư, không một ai nói lời tiễn biệt mùa xuân ra đi

mùa hè âm thầm đến dỗ dành lắm nỗi muộn phiền

đừng thắp lên đốm sáng của niềm u uẩn

cho dù thế nào… tai họa mùa dịch cũng sẽ qua đi

và đôi môi người trên hành tình này luôn nở nụ cười hồng như mặt trời ngày mới


Khaly Chàm 

saigon 4/2020

 

ý tưởng tương quan cùng hiện thực

 

ghép nhiều ý tưởng tạo hình góc cạnh đa chiều, thinh lặng với trò chơi của bản thể nhàn rỗi

đến bao giờ tìm thấy ánh sáng mẫn tuệ soi chiếu vào não trạng

vô vọng vốn dĩ khởi nguyên sự hình dung ám tượng nhiễu loạn sắc màu

 

thời gian với cái chớp mắt chảy tràn thanh âm mùa xanh

sự hoài thai ngẫu nhiên chăng khi đất kết tinh mầm sống

không thể nghĩ đó là một nơi chốn với mưa nắng khói sương luôn bí ẩn!

 

những hạt máu nâu thức dậy cựa mình

nhú chồi non hiện thể trần truồng lý tính

quang hợp ánh sáng nhuộm màu diệp lục căn phần tự do

thiên đàng chỉ là tàn tro của hồn nhiên hoang tưởng

 

con chữ thơ tự tình với không gian trắng: đất trời cao rộng vời vợi tiếng cười thanh xuân. vô vàn những vì sao tuần tự rơi tan nhanh trong thanh quản loài người đang tồn tại…

 

cạn kiệt hết ngày xuân, mơ hồ nhìn cái bóng trầm mặc

lắng nghe ánh sáng ban mai mở cửa

thật rồi, mùi cỏ và lá hoa thơm…

 
Khaly Chàm

biengioik 4/2020

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37615)
Đã hai ngày anh không phôn cho em Tại sao vậy Chó Vàng quỷ sứ? Hai ngày con Ếch Con mỏi mắt Hai ngày con Ếch Con căng tai
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41651)
Tuổi ba mươi qua rồi Ngày hai mươi xa xôi Năm bốn mươi nhích lại Thời gian vô tình trôi
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 40196)
rừng em con sóc ngủ ngồi cành chen nhánh nhớ lá vùi rễ quên
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41078)
Này cô em lúm đồng tiền xinh xinh Bệnh viện là gì nhỉ? Những ô vuông nho nhỏ ảo huyền Số phận mi nằm ở đó Đen thì đen chờn vờn Đỏ thì mong manh đỏ Vàng pha lam một cái lá rùng rình
10 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41644)
anh xin tạ tội với em người vợ hiền chung thủy cả một đời em lận đận vì anh bao nước mắt
09 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35611)
Khó thể ngó mà không khóc lên mặt trời trong chu kỳ hoan lạc nhất. Ngày phì nhiêu đang phân phát từng rổ tinh lực.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39010)
Anh vứt bỏ đồng hồ và thành người ngoài cuộc Họ hân hoan chờ anh ở nơi mây sẽ dừng cái lãng quên tuyệt đẹp
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 47155)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41664)
Tròng mắt lạnh Lạnh khuôn mặt đá Bao quyền uy đã rớt xuống bùn Những cơ bắp còn căng lên mãi mãi
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 42826)
Soi vào gương thấy mẹ ta chiều nhọ mặt người tất tả liêu xiêu gánh gồng đê vắng chợ xa làng xa bước chân tấp tểnh tre oặn mình trong gió bão mười hai.