- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

AN TÂM CHÚT XÍU

25 Tháng Ba 20209:18 CH(Xem: 16282)

HUU TINH- PHOTO UL
Hữu tình - photo UL

Như một cái gì đó…

như một cấp bách

em lắp mũi tên bắn lên trời

xé màn đêm, tên lóe lửa

mặt trăng giật mình ngày đón Tết

muốn tra hỏi lòng em

có thật sự mong cầu một cứu rỗi ?

 

như một ân cần

em mở rộng trái tim gom cả đoạn đời

viết thành bài thơ chan chứa

khoanh tròn những giọt lệ và nụ cười

hòa lẫn nhau như chuyện cổ tích ngày xưa

bao trọn những góc lòng u tối

 

như một giấc mơ

em thắp sáng bao nhiêu đèn cầy

dòng đời mỏi mệt thèm ánh sáng

vu vơ những tiếng kêu của chim và dế

buổi chiều nhớ bước chân đi qua con phố nhỏ

chút bụi đường thương thân tội nghiệp lăn nhanh

 

như một chút thèm thuồng

em gói trọn bốn mùa : xuân, hạ, thu, đông

bỏ thêm vào túi mấy trang giấy bận lòng

trăn trở quê hương trên từng khuôn chữ

vẫy tay từ biệt tiếng kêu li nhi như chuột nhỏ

biết ai sẽ khởi hành sáng sớm mai đây ?

 

thy an

những ngày đầu Canh Tý 2020

 

 

An tâm chút xíu

từ chối bơi ngược dòng sông ký ức

vì không còn sức

lực bất tòng tâm

cựa quậy chỉ nghe leng keng

giống đuôi con lăng quăng chờ cá đớp

chân đi không vững trên đất

nói chi xuống nước

đầu rỗng như cái hộp

chỉ chứa những hạt bụi vô nghĩa

bao nhiêu năm ngoan cố tìm cái đã mất

giống như tìm an ủi trong tuyệt vọng

thôi thì hôm nay

hài lòng trong một phút dối lòng

an tâm chút xíu cũng đủ vui

ngày Tết cần cái đó

chào năm mới con chuột nhỏ

 

thy an

  

Chút buồn hôm nay

  

nhìn bóng ai hung dữ trên đồi

đốt trang sử như đốt lá vàng

rồi sau nữa sẽ đốt thơ văn, hiến pháp

hân hoan hay tủi thẹn

người ơi về đâu

khi giáo điều và thù hận phủ đầy sông núi

 

thiên thần bỏ đi khi thành phố ngã bệnh

từng đoàn người đeo mặt nạ như quỷ ma

mặt trời, mặt trăng đang hấp hối

thiền sư ngồi yên nhìn vách đá

sắc, thọ, tưởng, hành, thức tiêu tan

lùng bùng tiếng rền vang sâu bọ

 

nhớ năm xưa hào sảng

tiếng cười lăn lốc thủy tinh vỡ leng keng

đồng hành đêm thâu trăng tàn phố nhỏ

tóc dài như dòng sông thấm thía

ước mơ đọng xuống trái tim nóng bỏng

lửa  tâm giao rọi quê hương buồn

 

hôm nay ngồi đây nhận thấy mình già

những niềm vui phiêu du đây đó

bao thập kỷ cánh cửa mở ra rồi đóng lại

vô tình như mây như mưa

đóa hoa rụng xuống cánh đồng

lưỡi dao cứa thịt da đau lặng lẽ

 

có tiếng dương cầm nghe thật buồn

cắt xé nỗi nhớ ngày nắng nhẹ

gọi tiếng chim líu lo trên mái rêu xanh

thế giới rách bươm tứ phía

cuộc đời như trò chơi lãng mạn muôn màu

khuôn mặt mùa xuân vẫn khát khao trông đợi…

 

thy an

02-2020

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36662)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38091)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38471)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34006)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33868)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34450)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34192)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34845)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34659)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37186)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.