- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA XUÂN ĐỢI BÌNH MINH

16 Tháng Hai 20204:21 CH(Xem: 16233)

chim- photo NGUYEN HOANG NAM
photo Nguyễn Hoàng Nam

MÙA XUÂN ĐỢI BÌNH MINH

 

hãy tạc hình hài

bằng những ngón tay thiên mộng

trong những đêm như đêm nay

trời giăng đầy sao

hãy nhóm lên ánh lửa năm nào

bằng bó củi đã ngủ quên

trên tấm lưng trần ký ức

… và những bước chân vội vã qua mau

 

hãy quên đi nụ cười hư hao

trên nhấp nhô lồng ngực

thuở cuồng si thổn thức ngọt ngào

trong những đêm như đêm nay

đợi bình minh qua song cửa

để thấy rằng

những xốn xao đã làm nên sự sống …

hãy cúi đầu cho giấc mơ tan vào biển rộng

những mù khơi đọng lại thảo nguyên

nỗi nhớ lót đường cho mùa thu thổi qua khe đá

và cho thi ca gõ nhẹ chốn tim người

 

hãy kéo dài nụ hôn che lấp tiếng cười

để bước chân người trôi nhẹ

khuôn mặt sẽ mờ theo ngày mưa vỡ

nghìn trùng thanh xuân trong đôi mắt nàng Thơ

 

trong những đêm như đêm nay

bầu trời giăng đầy sao

… hiếm hoi em

vạt tóc đen bất chợt quay về …

 

 

thy an

 

 

MÙA THU NGÔN NGỮ TRỤ LẠI

 

mùa thu cầm hạt dẻ trên tay vừa lượm

(tây phương ưa chuộng, nướng trên lửa thơm dòn)

ngồi yên trên ghế đá 

tay run vai lạnh

con đường xào xạc lá vàng

nghe gió mang lại cảm hứng

ngồi xuống đây : trăm ngàn thi sĩ reo vui

 

xa xa ngôi nhà xám mờ

ánh lửa heo hắt mang chút hiển linh của trời đất

soi vào góc tối những kể lể riêng tư

điều gì đó lâng lâng khó hiểu

xin đừng đi nhanh, hãy dừng một phút

cho ngôn ngữ trụ lại

cho tưởng tượng lan ra

bước chân ai đó 

đi qua như tấm lòng của gió

mang về những nỗi buồn không định dạng

hỗn mang chữ và thơ

hãy cho trái tim chút mộng mơ

dựa vào cây sồi rêu phủ 

nghe hoa nở trong tâm hồn

cho dù mùa thu tiếng chim thật hiếm

 

con đường rừng nhiều bông hoa úa tàn

ngày sương tháng mười một

phảng phất những âm thanh kỳ lạ

mùa thu huyền bí vuốt ve khăn choàng áo ấm

nói những điều em chưa bao giờ nghĩ đến

về đủ thứ tình cảm và tình yêu

về nỗi nhẹ nhàng của bàn tay trên tóc và mặt

về sự yên lặng làm ngợp tâm hồn những đêm trăng

để em không hoài nghi bóng tối

và yêu ngọn nến thắp sáng từ những nơi thật xa

 

và khi trở về ngôi nhà sưởi ấm

mùa thu sẽ nói lời ân cần

của độ lượng đất trời trên những bạo lực và lộng ngôn

nỗi bất lực và bất mãn đi kèm lời nói

ghi trên giấy rẻ tiền tái tạo

mông lung như cuộc đời kẻ viễn phương mấy niên kỷ xa nhà

 

mùa thu cất tiếng nói đâu đây

trăn trở…

 

thy an

01-2020

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36530)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38064)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38444)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33973)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33799)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34417)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34157)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34801)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34621)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37166)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.