- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TA MUỐN VỀ CAO NGUYÊN ĐÓN TẾT

28 Tháng Mười Hai 201911:03 CH(Xem: 17196)

nha tren rung 2- le minh phong
Nhà Trên Rừng - tranh Lê Minh Phong

LỤC BÁT THÁNG MƯỜI HAI

 

Người ơi vạt nắng đã gầy

Chiều nay có kẻ ngồi đây nhớ rừng

Con đường nhớ một bàn chân

Áo hoa nhớ lại một lần ướt mưa

 

Bây giờ hơi hướm đã xưa

Có ai khơi lại chuyện lừa lọc ai

Tóc mai từng sợi u hoài

Lòng tôi giữa tháng mười hai đãi đần

 

Người ơi cách nửa chừng xuân

Trái tim bất chợt đôi lần ốm đau

Áo hoa lại ướt mưa rào

Trăm năm ai khiến vào nhau để rồi

 

Tôi về dò dẫm bóng tôi

Vuốt ve bờ ngực hững hờ chia đôi

Tôi dan díu với cuộc đời

Còn ai dan díu với người đến  sau

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

TA MUỐN VỀ CAO NGUYÊN ĐÓN TẾT

  

Ta muốn về cao nguyên đón tết 

Ăn cơm hoa uống mộng thay trà 

Đi trên đồi xanh đọc kinh cứu khổ 

Chiều công phu đối ẩm với di đà 

 

Tay áo nâu người nhốt ta một kiếp 

Đại hồng chung một thuở còn vang 

Đoá vô ưu rùng mình từng cánh 

Linh hồn ta vật vưởng ở niết bàn 

 

Đêm cao nguyên một bài thuyết pháp 

Con sẻ nâu tơ tưởng cội hoa vàng 

Ta muốn hóa thành Duy ma Cật 

Không xuất gia mà thánh đã ngang hàng 

 

Lòng xanh xao như đồi cỏ biếc 

Cao nguyên chiều khép lại mắt mù sương 

Bên kia là muôn trùng duyên nghiệp 

Trong lòng ta đã đóng cửa thiên đường 

 

Ta muốn về cao nguyên đón tết 

Ngồi bên người nghe kinh pháp hoa 

Nằm ngủ say dưới vầng trăng hư huyễn 

Quên trăm năm thệ nguyện cõi ta bà 

 

Nguyễn Thị Bạch Vân

 

 

ĐI LÀM VỀ KHUYA

 

Căn phòng tối 

Chỉ có tiếng rè của chiếc quạt máy cũ 

Tôi ngã xuống tấm nệm mỏng 

 

Cái váy ngủ không nội y 

như bay lên 

 

Với tay lấy cái điện thoại 

mở vào trang 

không có trong danh sách bạn bè 

để tìm gì không hiểu 

 

Trống rỗng 

Ước gì như hồi hai mươi tuổi nhỉ..... 

 

Nguyễn thị Bạch Vân 

 

NỖI BUỒN THÁNG MƯỜI HAI

 

Tháng mười hai không có ai hò hẹn 

Bệnh giả đò giống kẻ tương tư 

Buồn chạy dọc theo lưng cột sống 

Con dế mèn cũng hết muốn phiêu lưu 

 

Tháng mười hai kiểm lại tình còn mất 

Thấy mùa đông vật vã bởi mùa thu 

Những bước chân suốt mùa hè rạo rực 

Tình cuối năm còn lại chút sương mù 

 

Tháng mười hai thức ru tình đã cũ 

Lời không tròn câu chữ cũng không ngay 

Tôi tỉnh giấc giữa lưng chừng mộng mị 

Thấy dường như số phận đã an bài 

 

Tháng mười hai con chim tình bay đậu 

Hót thêm vài tiếng nữa rồi đi 

Có khắc khoải cũng chỉ là giả tạm 

Trên vai tôi vừa rụng xuống xuân thì 

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31965)
Sáng nay khi em bỏ chiếc máy điện toán cũ vào thùng đựng những món phế thải Những vật dụng không còn dùng vào việc gì nữa
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36749)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38182)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38585)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34111)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33968)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34556)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34272)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34961)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34769)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy