- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA PHẾ TÍCH

21 Tháng Chín 20196:09 CH(Xem: 17845)
photo Pham Anh Dung
photo Phạm Anh Dũng


NỖI BUỒN CHƯA ĐƯỢC CHỈNH TRANG

 

 

có một sự nhầm lẫn ở đâu đó

khi con mèo hoang động đực nửa đêm kêu gào

tiếng gió rít hụt hơi qua những mái nhà xám ngoét

lúc anh ghì riết lấy em

cánh cung buông một đường tên

thẳng tắp

 

có một sự nhầm lẫn nào đó

ở cái cách con sâu trườn mình trên cành cây

nhẩn nha ăn hết lá non

không đếm xỉa gì đến tia nắng mặt trời rọi tới

những ngỡ ngàng xanh rêu

 

giọt nước có thể là một tấm gương bình yên

soi hình hài nhọc nhằn của biển

cũng có thể là một lời thầm thì

vô vọng

có một sự nhầm lẫn chết người

khi biển cùng thời gian tương hợp

 

khúc vĩ thanh hoang phế

là nỗi buồn chưa được chỉnh trang

bỗng ào ạt như cơn lũ muộn

trong cuồng điên mưa

 

có một sự nhầm lẫn

giữa ngày và đêm

 

NP phan

 

 

 

MÙA PHẾ TÍCH

 

 

những giấc mơ hồn nhiên bước ra ngoài giấc ngủ

toan tính một cuộc vui

bằng trò chơi sắp đặt

trống trải hồ nghi

nỗi buồn bỏ túi

 

những con chữ lặng lẽ rời trang sách

tất tả trên hành trình vô vọng

xuyên qua giao lộ mặc cảm

cân bằng

độ lượng một vòng xoay

 

sự thật vội vã lánh ra ngoài cái bóng tuyên ngôn

đi bằng đôi chân định mệnh

đã có lúc song hành

cùng chân lý

lửng lơ

 

niềm vui bất chợt tách khỏi nụ cười

để sửng sốt yên bình

lộng lẫy bao dung

trong một góc khuất lẻ loi

mùa phế tích

 

                                   NP phan

 

 

 

 

NGÀY VỀ

 

ngày về lớp lớp tàn phai

chỉ còn lại một dấu hài trong mơ

giọt nào rụng xuống hiên mưa

chút ơn cay đắng cũng vừa quạnh hiu

 

vai gầy thấm đẫm hoang liêu

quỳnh hoa một đóa ít nhiều đa mang

giật mình, ngỡ cơn mưa tan

là trăm năm đã ngỡ ngàng khói sương

 

thì thôi hí cuộc vô thường

dấu chân miên viễn, nỗi buồn kiêu sa

hỡi ôi, con dế hiên nhà

bỗng nhiên cất giọng la đà gọi ai

 

                                                NP phan

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Ba 201012:00 SA(Xem: 112847)
Mari Sến có đôi môi ác mê làm lãnh tụ / Dù nguỵ trang bằng đôi mắt kính thì vẫn ác và ngu / Được sinh từ một nơi nào đó gần thành Thăng Long cổ / Một chiều lén về sau lưng văn miếu trình diễn thơ
10 Tháng Hai 201012:00 SA(Xem: 102796)
Có những bến bờ không thể nào gặp được Ký ức xa xăm mây khói lưng trời Réo gọi tuổi thơ chỉ hư không đồng vọng Dòng sông đời soi bóng tóc sương rơi
05 Tháng Hai 201012:00 SA(Xem: 103987)
thu đi qua chập chờn đèn lồng đỏ thu đi lại nghiêng ngó giọt trăm năm hể trăm năm bướm ong còn cõng gió thu hả hê vắt tóc suốt bờ câm
05 Tháng Hai 201012:00 SA(Xem: 104634)
Đến đi rồi tiễn biệt Chiều cuối năm bay Về nhau dọ dẫm từng giây Hòa cùng cây lòng tôi hẹp lại
28 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 33027)
Gõ cửa mùa Đông Anh có bao giờ gõ cửa mùa Đông Suơng mảnh khảnh bay trong ngày lãng đãng Môi tham lam cuộn tròn làn khói bạc Nỗi nhớ ngân dài khi chợt gọi tên
18 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 31822)
Trở đi mắc sông Trở lại mắc núi Tôi về lại nơi tôi rời bỏ Đại nạn mười năm còn phơi trên rẫy khoai, nương sắn Tôi chất đống ý nghĩ mình đang héo đi từng ngày trai tráng Đốt thiêu cơn mộng dữ ngày đông.
18 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 32749)
Có một vầng mặt trời Sắp rụng giữa bình minh Vầng trăng xưa vẫn tới Không hẹn vẫn u tình
18 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 32711)
trăng đập anh ra một đêm nguyệt bạch anh vỡ anh rồi những mảnh sáng long lanh anh cầm anh lên một mảnh sắc nhọn thử cứa lên người máu chảy thành dòng
17 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 30416)
Anh viết cho em bài thơ viết ngược Bởi đời đâu như nước chảy xuôi dòng Năm có qua, ngày thời như chiếc lá Buồn nào hơn cô độc buổi tàn đông
04 Tháng Mười Hai 200912:00 SA(Xem: 113591)
* Viết tặng linh hồn Nhà báo Đặng Ngọc Khoa Buổi chiều mưa vụt tắt Tôi vớt điểm những vì sao là lững nơi chân mây.