- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TRẢ LẠI NỖI BUỒN CHO EM

31 Tháng Bảy 201910:29 CH(Xem: 19110)


DA QUYNH NGUYEN -thang 6
Nguyễn Dạ Quỳnh - Tháng Sáu

RỒI THÁNG SÁU QUA ĐI

 

rồi thì tháng sáu cũng qua đi

tháng sáu với quán cà phê, đường phố bụi mù và những chuyến xe buýt anh nhẩn nha ngồi từ đầu bên đông đến đầu bên tây thành phố

trong triệu triệu gương mặt người, anh có tìm thấy em không?

 

rồi tháng sáu qua đi

ly cà phê thơm thơm ngón tay anh bối rối

chờ đan vào những ngón tay em mong mỏi

vẫn ngàn xa

xa quá

tháng sáu rồi qua đi

 

em hỏi anh sài gòn có gì vui không?

điều gì làm anh nhớ nhất?

là những chuyến xe sáng sáng chiều chiều đông nghịt

hay những chuyến xe trưa trưa vắng ngắt

anh bấm vào những con số

chờ bên kia không trung là một giọng cười em?

 

tháng sáu rồi qua đi

anh cũng vậy

cũng ra đi dù sài gòn vẫn giăng mưa chiều tháng sáu

chỉ mình em về lại

cây mận bên hiên nhà mùa này không có trái

vẫn dịu dàng ngan ngát một mùi hoa

 

tháng sáu sẽ đi qua

cũng như cơn mưa chiều nay rồi cũng tạnh

duy có một điều ở lại

là dấu chân anh ở một góc hồn em

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

 

HÀNH GIANG NAM

(Viết khi đọc bài từ “Điệp Luyến Hoa” của Án Kỷ Đao)

 

hành Giang Nam - về nơi đâu

phù nhạn trầm ngư – không âm hao

trên sông có thấy hoàng hôn tỏa

khói sóng xưa chìm Hoàng hạc lâu

 

hành Giang Nam, ai hành Giang Nam

lối về cố xứ một ngàn năm

có em xỏa tóc buồn hiu quạnh

áo trắng tà bay mộng dưới trăng

 

hành Giang Nam, tìm người nơi đâu

em hoài sai trái để rồi đau

em hoài thắp nỗi buồn con gái

anh về rồi cũng một đời Ngâu

 

hành Giang Nam – mơ hoài trăm năm

so dây nghe một khúc dạ cầm

đoạn trường đau thắt câu lầm lỡ

ngậm buồn xin lỗi vậy, tri âm !

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

NƠI KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG

 

chiếc khăn quàng màu xám

mềm như mây

chiều nơi đây không có tuyết

không có cả mùa đông để em quàng khăn kỷ niệm

 

chiếc khăn quàng năm xưa

những ngón tay nàng bân đan hoài không biết mỏi

những ngón tay em

quấn dòng tóc xanh cho một ngày tiễn biệt

rã rời đau ...

 

tờ thư xưa

nét chữ học trò nghiêng nghiêng tím biếc

ngây ngô buồn

tà trắng áo ngày thu

 

chiếc khăn quàng và tờ thư xưa

rồi cũng chìm vào muôn trùng biển sâu ký ức

xa xăm tình, xa ngút mắt thời gian ....

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

TRẢ LẠI NỖI BUỒN CHO EM

có nỗi buồn nào riêng chỉ cho em
để giấc chiêm bao muộn màng níu lại
thức dậy nửa đêm gối mềm khắc khoải
bàn tay đâu rồi mỏi một bàn tay

có nỗi buồn em mang đi cho ai
để lại nơi đây một trời quạnh quẽ
con sóng xa khơi thuyền trôi bến lẻ
em ngồi một mình thương nỗi buồn ơi

không có nỗi buồn đêm chợt mồ côi
em lỡ mang cho làm sao lấy lại
ai mang một đời buồn em đi mãi
thôi trả dùm em
thôi trả lại em

 

NGUYỄN DẠ QUỲNH

 

Ý kiến bạn đọc
08 Tháng Tám 201911:39 SA
Khách
Rất trân trọng những bài thơ của nữ sĩ Nguyễn Dạ Quỳnh.
Xin phép Nguyễn Dạ Quỳnh cho LMK tôi được "họa lại" bài thơ cuối. Cảm ơn Dạ Quỳnh nhiều.

Anh không trả được

Không có nỗi buồn nào chỉ riêng em
Khi chia tay anh cũng đầy nước mắt
Dù trên cao bầu trời ngày xanh ngắt
Phố đầy người anh tưởng chốn hoang vu !

Nỗi buồn nầy anh không chia cho ai
Cứ giữ kín, quí trân cho ngày gặp gỡ
Vì em - người anh thật lòng thương nhớ
Chỉ tại Ông Trời không kết tơ duyên !

Còn điều em cho, anh không trả được
Nước dưới sông kia không ngược về nguồn !
Nguyện cầu cho em gặp người tri kỉ
Hạnh phúc tràn đầy và yêu em hơn anh !

Lê Miên Khương 08/08/2019
lemienkhuong@yahoo.fr
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 5387)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5606)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà
03 Tháng Mười Một 20234:47 CH(Xem: 4733)
Em ăn rau tôi ăn thịt / Mà xương xóc đã phồn vinh / Chúng bảo yêu là giả tạo / Ừ thôi cái nắng xập xình
01 Tháng Mười Một 20231:28 SA(Xem: 6308)
Liêu xiêu lối nhỏ mưa dầm / Vai gầy Mẹ gánh tảo tần vì con / Gánh đời vất vả héo hon / Rảo chân Mẹ khắp lối mòn bể dâu
24 Tháng Mười 202310:00 CH(Xem: 2918)
Thế hệ của thi sĩ khi lớn lên bị bánh xe của lịch sử đẩy vào cái thế phải viết một trang sử thật bi hùng,phải đấu tranh quyết liệt vì số mạng và định mệnh của cả một dân tộc và đất nước Ukraine có cơ nguy bị diệt vong và vứt bỏ vào đống rác của lịch sử..../ Trên 2000 năm trước đây trong một máng nuôi gia súc, một Hài nhi đã sinh ra đời và bạo chúa Herod đã cho lính đi lùng và tìm giết hết trẻ sơ sinh trai để cố giết hại Hài nhi đó. Được hướng dẫn bởi một vì sao đến nơi máng đó có 3 vị thông thái mang quà biếu và Tin lành nàysau đó được vang dội khắp nơi Ukraine tuy giành được độc lập từ sau ngày Liên xô Nga bị tan vỡ ...
24 Tháng Mười 20235:59 CH(Xem: 5126)
Em có buồn khi phải chia tay / Làm sao quên được phút giây này / Ngày mai tôi chết ai còn nhớ / Mộng đã không thành mây vẫn bay
24 Tháng Mười 20233:51 CH(Xem: 5136)
sáng mùa đông ta đi tản bộ / cỏ cây còn đẫm lạnh hơi sương / ta đi mà vẫn chưa về đến / đất cũ quê nhà chốn cố hương
24 Tháng Mười 20232:52 CH(Xem: 5293)
bởi mùa thu chỉ là hoàng hôn bên cửa / bên ngoài sân ga / mà tôi bỏ quên dấu tay chưa che lại / của giọt sương mai trên mái tóc buông dài / cho thêm dỗi hờn lên ngực / đã ngủ say khi cơn mưa vừa thức / lắng nghe âm thanh của ký ức mịt mù / khi rừng vừa bị đốn sạch / chôn trọn mối tư tình vào hoang phế mùa thu
16 Tháng Mười 20235:20 CH(Xem: 4985)
Nắng lạc lõng nắng tàn trên hè phố / Chiều bơ vơ chiều té xuống sông / Tôi im lặng tôi ngồi nghe sóng vỗ / Đời vô thường nên có cũng như không
16 Tháng Mười 20235:01 CH(Xem: 5447)
phương đông có quê hương là mặt trời / phương tây có thành phố đầy cổ tích / gửi về nàng chìm đắm / thanh thản những đóa hoa mộc lan / thì thầm điều to nhỏ / trong khu vườn hoang dã / ngơ ngác như mây mưa…