TÌNH KHÚC THÁNG GIÊNG
Tháng giêng đọng giữa tay người
Thơm giọt nắng đổ ngát chồi lộc non
Tóc dài thả xuống vai thon
Mướt xanh bờ cỏ, chập chờn, áo bay...
Buồn, thì em cứ khóc đi
Cớ sao, hiu hắt cứ ghì vào trong
Chiều , còn tràn với mênh mông
Mây còn bay mãi giữa hư không ngày
Nghe như gió gọi tên ai
Để vu vơ nhớ nối dài sợi đau
Buốt lòng, giọt nắng rơi mau
Ngỡ là giọt nước mắt trào chơ vơ
Ngậm ngùi dõi mắt mong chờ
Tháng giêng cứ mãi mờ vào âm hao
Vươn tay nhặt hết nỗi đau
Ngón tay rời rã còn đau đáu sầu
Kéo ngày khép lại chênh chao
Bóng em nhoà nhạt tan vào hoàng hôn.
Biển Cát
MÙA XUÂN NẮNG ĐỖ
Thôi thì gửi nắng cho người
Tia vàng hiu hắt , giọt rười rượi chao
Đầy tay màu nắng hanh hao
Hong cho ấm những cơn đau bùi ngùi.
Nơi này chỉ có nắng thôi
Còn bao yêu dấu đã trôi theo người
Từ khi người bỏ cuộc chơi
Có con sáo nhỏ hót lời chia xa.
Nắng từ dạo ấy nhạt nhoà
Nỗi buồn trải suốt bao la tháng ngày
Mai vàng mấy độ lắt lay
Chỉ gió vờn thả hoa bay lửng lờ.
Mùa xuân tôi đứng ngẩn ngơ
Vu vơ hát mãi một câu mong chờ
Vươn dài chiếc bóng thẩn thờ
Ngậm ngùi nắng đổ chơ vơ bên thềm.
Biển Cát
GIAO THỪA
Đêm trừ tịch sao người không về để tôi mãi đợi
Trời cũng buồn nên cất hết những vì sao
Tôi ngước mắt lên chỉ thấy một màu thăm thẳm
Bóng tối phủ dày làm rượu sóng sánh đổ tràn tay.
Nhoà trong sương hương hoa đưa thoang thoảng
Mùi hương trầm hiu hắt tỏa mênh mang
Thời khắc giao thừa bâng khuâng khai bút
Dòng chữ ngập ngừng là nỗi nhớ thênh thang.
Mòn mỏi đi qua hết một thời tuổi trẻ
Nhặt đầy những ngậm ngùi trĩu nặng hành trang
Có bao nhiêu điều muốn quên nhưng vẫn nhớ
Để một ngày cuối năm sầu rưng rưng cố xứ quay đầu.
Về để nhớ để chờ một người không hẹn trước
Bao nhiêu lâu rồi mình lạc mất nhau
Dòng đời trôi chập chùng trăm nhánh rẽ
Người về một nhánh nào sao mãi mãi không tôi.
Đêm trừ tịch nghe buốt lòng trong nỗi nhớ
Chén rượu rót đầy chưa nhấp bỗng dưng say
Còn những muộn màng rưng rức một đời dài
Người không gặp làm sao tôi buông bỏ.
Biển Cát
- Từ khóa :
- BIỂN CÁT