- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA XUÂN NẮNG ĐỔ

25 Tháng Giêng 201910:53 CH(Xem: 23407)


xuan - ul
Xuân - ảnh UL


MÙA XUÂN NẮNG ĐỔ

 

Nơi này chỉ có nắng thôi

Còn bao yêu dấu đã trôi theo người

Từ khi người bỏ cuộc chơi

Có con sáo nhỏ hót lời chia xa.

 

Nắng từ dạo ấy nhạt nhoà

Nỗi buồn trải suốt bao la tháng ngày

Mai vàng mấy độ lắt lay

Chỉ gió vờn thả hoa bay lửng lờ.

 

Mùa xuân tôi đứng ngẩn ngơ

Vu vơ hát mãi một câu mong chờ

Vươn dài chiếc bóng thẩn thờ

Ngậm ngùi nắng đổ chơ vơ bên thềm.

 

Biển Cát

 

 

GIAO THỪA

 

Đêm trừ tịch sao người không về để tôi mãi đợi

Trời cũng buồn nên cất hết những vì sao

Tôi ngước mắt lên chỉ thấy một màu thăm thẳm

Bóng tối phủ dày làm rượu sóng sánh đổ tràn tay.

 

Nhoà trong sương hương hoa đưa thoang thoảng

Mùi hương trầm hiu hắt tỏa mênh mang

Thời khắc giao thừa bâng khuâng khai bút

Dòng chữ ngập ngừng là nỗi nhớ thênh thang.

 

Mòn mỏi đi qua hết một thời tuổi trẻ

Nhặt đầy những ngậm ngùi trĩu nặng hành trang

Có bao nhiêu điều muốn quên nhưng vẫn nhớ

Để một ngày cuối năm sầu rưng rưng cố xứ quay đầu.

 

Về để nhớ để chờ một người không hẹn trước

Bao nhiêu lâu rồi mình lạc mất nhau

Dòng đời trôi chập chùng trăm nhánh rẽ

Người về một nhánh nào sao mãi mãi không tôi.

 

Đêm trừ tịch nghe buốt lòng trong nỗi nhớ

Chén rượu rót đầy chưa nhấp bỗng dưng say

Còn những muộn màng rưng rức một đời dài

Người không gặp làm sao tôi buông bỏ.

 

Biển Cát

 

 

KHÚC  XUÂN RƠI

 

I.

 

Cho tôi

Một nụ hôn này

Ngọt ngào

Giọt nước mắt đầy trên môi

Mây trên đầu

Vẫn cứ trôi

Một vòng ôm nhẹ

Lòng rời rã đau

Mai rồi

Lại lạc mất nhau

Những dòng sông chảy

Lao xao ngậm ngùi .

 

II.

 

Thì thầm

Là tiếng tôi ru

Có cơn mưa nhẹ

Mịt mù phố đêm

Nửa vầng trăng vỡ

Lặng im

Rơi trong quạnh quẽ

Lạnh chìm trong sương

Ngủ đi em

Giấc mộng thường

Lời ru tôi mãi

Vấn vương tội tình .

 

III.

 

Mưa ơi

Đổ hết nơi này

Để nơi xa đó

Chỉ đầy nắng thôi

Để em tôi

Thắp môi cười

Bờ vai vẫn ấm

Cho dù

Không tôi

Cuối năm

Vạt nắng bồi hồi

Tay buông

Nỗi nhớ

Bời rời

Qua tay.

 

Biển Cát

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34197)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
07 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 37688)
ô i những ngón tay ứa mềm da thịt tôi vuốt tôi nghe đêm rất nồng nàn cơn-xác-thân hun hút muộn màng hồn sắp sáng nơi chân đời vỡ rạn
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34453)
Trăng rắc sầu lên hai vai Cả phố, Gió, Đuôi mắt dài của em Còi xe đêm quất vào đêm Chất lên lưng chuyến người biền biệt xa.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37269)
M ùa hạ yêu kiều nép vào sau lưng rèm kể cho anh nghe về những cơn mưa khốn đốn những nỗi buồn ngày một lớn lên ban mai run run mang gương mặt hoài nghi nghẹt thở chờ lời giải đáp trên ma trận phức âm của lửa  một ban mai chết non trong mưa
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34317)
mặt trời trên da lửa đốt âm hồn cánh tay trần. phế tích. những nụ hôn đã hoang dại theo chiều tóc trắng có khi nao bồn chồn hơi thở ngắn
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33370)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Lê Miên Ca là bút hiệu của Lê Công Chính sinh năm 1989 tại Bảo Lộc- Lâm Đồng. Lê Miên Ca tốt nghiệp Âm nhạc Dân tộc Nhạc Viện Tp HCM. Hiện sống và làm việc tại Đà Lạt. Quan niệm về thơ: “Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh mình trong trẻo. Nở vô vàn những bông hồng thơm tinh khôi. Qua những lo âu sợ hãi vặt vụn cuộc sống. Vẫn thế, vẫn mọc mầm xuân nụ cười tươi mở. Không còn những âu toan, không còn những rũ rượi tức tưởi vô nghĩa. Gương mặt cuộc sống thành thơ, thơ vi diệu tầng tầng nơi cõi sống tôi”(lmc). Chúng tôi trân trọng giới thiệu những thi phẩm của Lê Miên Ca cùng văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. 
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32080)
tiêu lòn dục vọng hanh hao đêm qua nằm ụ dưới hào manh tâm thưa em nguyệt chiếu bữa rằm cồn lên ngực sóng bãi nằm phơi ngao
17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 39516)
t huở ấy tự đỉnh chiều áp thấp mỏm vực mưa ai đó gieo mình một màu sắc nhọn như đinh trổ vào lênh loang nhớ
12 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34322)
C hập chùng đồi núi mây vô ngại Thênh thang trang giấy nốt nhạc trầm Bùn sen ngan ngan trăng đại hải Cánh cửa xuân thì đương mưa râm.
08 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35260)
t rời đương nắng xin đừng ra bửa củi sợ mưa về kéo rụp cả chân mây trời hết nắng. thôi đừng ra sân nữa để ôn nhu còn đậm nét chơn mày