- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

RU TÌNH ĐẦU GIÓ

03 Tháng Giêng 20199:16 CH(Xem: 20629)

HoDacAnhThi 1
Ru Tình - ảnh Hồ Đắc Anh Thi



RU TÌNH ĐẦU GIÓ

 

Có nghe không tiếng yêu người

Nhẹ như gió thoảng sao chơi vơi sầu

Người xuôi về đâu về đâu

Để còn lại những chiều vàng trôi mau

Để còn đầy những nỗi đau

Đi qua thương nhớ mà xao xác lòng.

 

 

Ta ngơ ngác giữa mênh mông

Góp nhặt từng sợi hư không, để rồi

Thả bay theo áng mây trời

Trăm năm sót lại những rời rã buông.

 

 

Rưng rưng mười ngón tay suông

Chút tình hiu hắt vương buồn lắt lay

Bờ vai buốt gió heo may

Lặng thinh một bóng hong gầy tháng năm.

 

 

Ru người rồi cũng xa xăm

Ru tình đầu gió dạt thăm thẳm mù.

 

 

Biển Cát

 

 

 

PHÚT CUỐI

 

Đường còn xa

Còn xa xôi lắm

Người có đi không hay chờ dứt cơn mưa

Nếu không vội thì ở lại đây chờ trời quang mây tạnh

Nán lại nơi này

Trong chốc lát

Cùng tôi.

 

Không gian sẽ ấm lên không phải vì máy sưởi

Và thời gian sẽ ngừng trôi trong ánh mắt người

Mưa nơi hướng South chợt đi rồi chợt đến

Dù khoảnh khắc thôi

Lòng tôi cũng đủ vui.

 

Có thể người vẫn lên xe dù mưa còn nặng hạt

Trời còn mịt mù bao phủ mây đen

Tôi vẫn biết đường còn xa lăng lắc

Nhưng người sẽ kịp ngoái đầu nhìn lại, phải không ?

Nhìn để biết tôi đang đứng lặng

Buồn trĩu đầy không vẫy nổi bàn tay.

 

Có thể người nhấn ga vội vã

Lao thật nhanh trên đường phố vắng tanh

Đường dài lắm

Có khi nào người rẽ vào exit

Châm điếu thuốc lập loè

...Và nghĩ tới tôi không ?

Có thể người sẽ quên

Còn riêng tôi vẫn nhớ

Nhưng...

Nhớ quên gì cũng thế mà thôi.

 

Chỉ cầu mong trên đường đời rong ruỗi

Nếu một thoáng tình cờ nào ta gặp lại nhau

Sẽ gật đầu chào

Dẫu là rất khẽ

Vì đã có một thời ta không phải người dưng.

 

 

Biển Cát

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 126529)
A nh với tình quên cả rừng thơ Dỗ trái tim trở chứng dại khờ Tập ảnh cũ nụ cười ở lại Con đường về xốc nổi lời ca
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 128404)
C ó không bóng ai đó leo lên trời cong bốn dấu chấm điểm Bàn tay em đẹp lộng lẫy mọc ra chiếc răng nanh Tiếng nói của lưỡi con rắn độc từ đâu cất tới.
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 127064)
t ôi đã thấy những bộ mặt hợm hĩnh trước giây phút cuối cùng ném những đóa hoa tươi màu xuống huyệt lạnh có phải để thể hiện tiếng nói của bản năng hay sự rung cảm và tín ngưỡng tất cả đã dán lên trán nhãn hiệu tình yêu hiện thực...
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 124416)
A nh làm sao hâm nóng cái tổ kia [bằng hơi thở hen suyễn anh?] anh làm sao hong khô những cọng rơm đó [bằng thân nhiệt tai biến anh?] thừa lại chỉ bao nhiêu nồng ấm liệu đủ cho em không?
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 118960)
c hi long xẻ cành chiếm hữu rừng rựng màu mây khóc đông nam chia cắt mùa trăng phủ đầu rồng nằm ngủ...
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 120949)
D ưới gốc cây đào một chùm hoa chuông trắng vừa rủ nhau có mặt tiếng chuông reo dưới mỗi cánh hoa leng keng trong hồn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 117786)
t ựa vào nhau nhìn ngang sóng cả quà tặng người còn mỗi cuộc gian nan
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 118426)
E m đánh cắp của anh giấc ngủ đêm không cà phê đêm tự tử ly rượu muốn say sao không say mai xa, còn đó mùi hương cũ
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112002)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 113330)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL